“Sách, quy củ thật đúng là nhiều.” Vương Diệu nhỏ giọng lẩm bẩm, tên đã lên dây, đành phải ngoan ngoãn xuống giường đi lấy mũ.
“Không vui thì đừng làm, cậu không phải người bên dưới đương nhiên không biết biết tôi vất vả thế nào, lần trước hai ta uống rượu cậu cũng thấy rồi đó, buổi tối làm xong không tẩy rửa, để tới hôm sau tôi rất khó chịu, người bị giày vò là tôi không phải cậu, cậu không hiểu tôi cũng không có cách nào.” Lam Úc Kiệt mấy năm qua vẫn luôn như vậy, không mang mũ anh căn bản không cho người ta chạm vào mình, lần làm với Vương Diệu là ngoài ý muốn, trời mới biết nơi đó của anh có bao lâu không bị dịch thể của đàn ông bắn vào, lần đó suýt nữa là bị tiêu chảy.
Lam Úc Kiệt là đàn ông, anh cũng không thích mang mũ, không ai thích thân thể của mình bị một thứ bọc plastic ra ra vào vào, hơn nữa có vài bạn tình cố định của anh kỳ thật không cần mang mũ.
Nhưng nếu so với việc tốn thời gian tự mình tẩy rửa, Lam Úc Kiệt thà rằng có mũ cho bớt việc.
“Vậy thì đơn giản rồi, làm xong tôi sẽ giúp anh tẩy sạch, cam đoan làm anh thoải mái?” Nghe anh nói vậy, Vương Diệu cũng hơi lý giải. Vương Diệu nhớ đích xác lần đó tình huống của Lam Úc Kiệt không tốt lắm, sau cậu cũng có giúp anh tẩy rất lâu, chẳng qua, nếu đã có kinh nghiệm tẩy rửa một lần, làm lần nữa thì đã sao?
“Cậu......?” Lam Úc Kiệt nghe Vương Diệu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-nhat-lam-thien/2857830/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.