Bên ngoài trời đã khuya rồi nên không còn xe bus, Ninh Anh đành bắt taxi về nhà, lỡ phung phí lần này thôi, sau này phải tiết kiệm lại vì cậu còn phải lo cho bé con nữa. Gia cảnh cậu không phải túng thiếu, nhưng để lo thêm cho một đứa nhỏ, cậu không thể xoay sở, cũng không thể xin tiền từ gia đình được, ba mẹ cậu đều ở nông thôn làm ruộng, cậu làm sao có thể lấy tiền mồ hôi nước mắt của họ mà tiêu sài. Nói là về nhà vậy thôi, chứ thật ra đó là một căn phòng trọ nhỏ nằm cách xa trung tâm thành phố một chút, cậu về đến nhà thì cảm thấy mệt mỏi vô cùng, không muốn làm gì hết chỉ muốn ngủ thôi, dù sao cũng muộn rồi sáng mai còn phải đến lớp.
Bên này Tiêu Quân nhắm mắt dưỡng thần nhưng trong lòng lại vô cùng khó chịu, rốt cuộc hắn bỏ qua thứ gì mà lại khó chịu như vậy, đã đau còn ngủ không được khiến hắn mệt mỏi vô cùng. Hắn ngủ một đêm mà giật mình đến mấy lần, cuối cùng khó khăn lắm mới đợi được tới trời sáng, cảm giác khó chịu vẫn giữ nguyên không đổi khiến hắn càng bứt rứt.
Hắn được người nhà xin nghỉ hẳn một tháng để dưỡng bệnh, nằm ở nhà nhàn rỗi chẳng có gì làm nên sinh ra nhàm chán, lục lọi đủ thứ linh tinh trong phòng. Mà một tháng này ngày nào cậu cũng chép bài giúp hắn, tan học thì đem đến trước nhà hắn, ấn chuông rồi sau đó rời đi, chia tay rồi nhưng dù sao cũng là bạn cùng lớp, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-may-man-nhat/2581946/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.