Edit: Lũy Niên
Hai người nam nhân xa lạ chỉ vì tâm tư của một số người mà phải đi đến con đường phu thê. Nhưng người xa lạ vẫn là người xa lạ, cũng không vì thân phận thay đổi, thành hôn xong lại trở thành người thân quen. Ít nhất Ninh Hiểu Phong cho là như vậy. Vì vậy bây giờ khi ngồi cạnh Thẩm Thịnh Khuynh, hắn rất thận trọng, đương nhiên cũng có chút khẩn trương.
Thẩm Thịnh Khuynh ngược lại, y rất tự nhiên mà rót rượu. Đưa một ly cho Ninh Hiểu Phong, tỏ ý ly rượu giao bôi này phải uống trước.
Ninh Hiểu Phong nhận lấy ly rượu từ tay y, lúng ta lúng túng hoàn thành cái nghi thức này. Nhưng mà rượu vào cổ họng lại có vị rất ngọt hòa với mùi hương của hoa. Điều này làm cho hắn thật sự bất ngờ. Khi còn nhỏ ở cùng với bố mẹ, ba hắn mỗi bữa ăn đều thích uống một chén rượu nhỏ, còn dùng đũa dính rượu chọc hắn cười. Ấn tượng của hắn đối với rượu chính là có từ khi đó. Nhưng ly rượu này lại không giống trong ấn tượng của hắn, uống vào người mới biết không cay.
Mượn ánh sáng của cây nến nhỏ, y có thể nhìn thấy mặt nam thê của mình hơi đỏ lên, Thẩm Thịnh Khuynh thở dài: “Em không cần sợ. Ta tôn trọng ý nguyện của em. Huống hồ thân thể ta như vậy, không thể làm gì với em. Ta biết cuộc sống của em ở Ninh gia không được tốt, tương lai cuộc sống ở Thẩm gia cũng phải trải qua gian khổ một thời gian. Nhưng ta có thể đảm bảo với em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-huong-che-huong/1371034/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.