Edit: Lũy Niên
Beta: Vĩnh Y
Chớp mắt hai ngày trôi qua, hôm nay chính là ngày Thẩm Gia đến đưa sính lễ.
Mặc dù Ninh Hiểu Phong không thể đi ra ngoài tiền viện, nhưng y biết hôm nay là chuyện lớn của toàn phủ. Cơ hồ tất cả mọi người đều đi xem náo nhiệt, và Bạng Nhi cũng không phải ngoại lệ.
Uyển nương được phép đến bồi nhi tử, nàng sợ Ninh Hiểu Phong cái gì cũng không nghĩ được. Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng không có chuyện gì của nhi tử liền yên tâm, nhưng lòng vẫn có chút tắc nghẹn: " Hiểu Phong, con nói cho nương nghe, con có phải đã muốn rời khỏi cái nhà này từ lâu rồi không? "
Ninh Hiểu Phong cũng không thể nói với Uyển nương rằng con vốn không phải người nhà này, nên chuyện con lưu lại là không có khả năng, vậy nên lời đến đầu miệng liền đổi thành: "Nương, nói thật với người con đúng là từ lâu đã muốn rời đi. Ở nhà này, hai người chúng ta chính là đông không chết, đói không đến, chúng ta còn có thể đi đến đâu chứ? Muốn thi công danh nhưng con lại không có bản lĩnh đó, huống chi phu nhân cũng sẽ không cho phép hậu trạch của mình xuất hiện một kẻ có năng lực thi đỗ công danh như vậy. Tương lai, khi đại ca kết thừa tài sản, con sợ ngay cả ruộng đất, cửa hàng cũng không có được. Cuộc sống sau này có khi còn khổ hơn bây giờ. Cho nên cuộc hôn sự này của Thẩm gia coi như là giúp con chuyện này đi, để cho con có lý do chính đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-huong-che-huong/1371032/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.