Khi Ngụy Cửu lái xe về đến nhà, Tiểu Ngụy đang ngồi ngủ ở lái phụ nước miếng đã chảy tới cằm .
Ngụy Cửu gãi gãi đầu, chép miệng, cẩn thận mang Tiểu Ngụy bế ra.
“Con muốn có mẹ…”
Lúc mang Tiểu Ngụy đặt trên giường, Ngụy Cửu nghe thấy tiếng nói mê hàm hồ .
Hắn làm bộ không có nghe, thay Tiểu Ngụy cởi y phục cùng giầy, lại chỉnh chăn thay y, sau đó mới lén lút lui ra ngoài.
Hình như có điểm mệt.
Ngụy Cửu xoa nhẹ mi tâm, đứng ở trên sân thượng gió lạnh thổi. Hắn hút thuốc, tự mình rút ra vài điếu, nhưng nhóm lửa ở trong gió chỉ còn là một chấm nhỏ.
Trước mắt là bóng đêm mờ mịt, màn đêm phía sau mịt mờ. Ngụy Cửu thăng trầm mà cúi đầu thoáng nở nụ cười , đem tàn thuốc phủi ra ban công.
Một đóm lửa nhỏ cứ như vậy tại giữa một mảnh đen kịt biến mất, vị đạo làn khói vẫn còn tỏ khắp trong không khí , dần dần nhạt đi.
Hắn vừa xoay người, dưới lầu bỗng nhiên có tiếng gầm lên giận dữ.
“Con mẹ nó người nào gạt tàn thuốc bừa bãi!”
Qua hai ngày, Tạ Vấn Thiên đã quên đi Ngụy Cửu . Cậu có công tác rất bận, làm sao có thời giờ đi quan tâm người không liên quan gì.
Ở trong mắt cậu, Ngụy Cửu chỉ là một khách qua đường, một người không liên quan .
Thế nhưng Ngụy Cửu không có quên mất cậu.
Đại khái qua một tuần, Tạ Vấn Thiên ở phòng làm việc của mình gặp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-giao-su-dich-chuc-nghiep-dao-duc/2782939/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.