Tatsuya Abe trở lại nhà Fujibayashi Rongu đã gần một tháng. Không giống như tưởng tượng của cậu, bây giờ Fujibayashi Rongu tựa như hoàn toàn dính lấy cậu, hai mươi tư tiếng đồng hộ kè kè bên người. Tatsuya Abe đến phòng bếp, hắn cũng đến phòng bếp. Không có gì cũng liên tục gọi tên cậu, thỉnh thoảng đưa tay chạm vào người cậu, xác định cậu chân thật tồn tại.
Lúc ngủ cũng y như thế. Trước kia Fujibayashi Rongu vô cùng ghét người khác làm phiền giấc ngủ của hắn. Tatsuya Abe mỗi lần ngủ sẽ nép vào một góc, tránh làm phiền hắn. Nhưng bây giờ hắn nhất định phải ôm Tatsuya Abe vào ngực mới bằng lòng nhắm mắt. Hai ngày đầu qua đi, hắn mặc dù có thể ngủ, nhưng giấc ngủ cực kì chập chờn, thường xuyên tỉnh giấc. Sau đó sẽ giống như trẻ con, hoảng hốt, lớn tiếng hỏi, “Abe-chan, em ở đâu?”
Lúc này cậu sẽ không phiền lòng mà nhẹ nhàng trả lời hắn, an ủi hắn, nhẹ nhàng vỗ đầu hắn, “Em ở đây, đừng sợ.” Tình huống này xảy ra hơn nửa tháng mới có chút giảm bớt. Nhưng điều không thay đổi là Tatsuya Abe trở thành thuốc ngủ toàn năng và gối an thần.
Một tháng sau, tinh thần Fujibayashi Rongu nhanh chóng bình phục. Cùng với tinh thần là tính độc chiếm kinh khủng cũng quay lại.
“Rõ đáng ghét, vì sao em lại muốn đích thân tặng quà cho tên trưởng phòng dở hơi kia. Đứa bé là con hắn chứ đâu phải con em, vì sao phải quan tâm thế? Em chỉ quan tâm tới anh không được sao?” Nhìn quà tặng được chuẩn bị cẩn thận đặt trên bàn, Fujibayashi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-giao-he-liet-tinh-nhan-gia-re-liem-gioi-tinh-nhan/1319296/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.