Tatsuya Abe bưng trà vào, bầu không khí trong phòng khách lúc này thập phần quỷ dị. 
Cậu bày trà trước mặt Fujibayashi Rongu và Akimono, ánh mắt liên tục dao động giữa hai người. Tâm trạng Akimono hình như đang rất tốt, liên tục khen cậu pha trà rất ngon. Sắc mặt Fujibayashi Rongu khó coi, không thèm nói một lời, ngay cả trà cũng không động vào. 
“Còn muốn ăn hạt dẻ sao?” Tatsuya Abe ngồi xuống cạnh Fujibayashi Rongu, cẩn thận hỏi hắn. 
Fujibayashi Rongu trợn mắt nhìn cậu một hồi rồi tức giận gật đầu. 
Tatsuya Abe bóc nốt hạt dẻ trong túi rồi đưa tới bên miệng hắn. 
Fujibayashi Rongu há miệng, “A.” 
Tuy rằng còn có người khác nhưng Fujibayashi Rongu lộ ra vẻ trẻ con thế này khiến Tatsuya Abe vô cùng yêu mến, làm sao có thể khước từ hắn? Không thể làm gì khác ngoài đỏ mặt đem hạt dẻ đút tới miệng hắn, nâng ly trà đưa cho hắn, “Muốn uống một ngum không?” 
“A.” 
Tatsuya Abe nâng ly tận miệng, Akimono ở bên cạnh nảy nảy sinh chút cáu kỉnh. 
“Anh sau này cũng không sợ tai nạn xe cộ.” Akimono bất thình lình mở miệng, thấy vẻ mặt khó hiểu của hắn liền tiếp tục nói, “Anh bây giờ cùng bại liệt cũng đâu có gì khác nhau, tay chân đều vô dụng hết cả.” 
Fujibayashi Rongu không để ý tới mỉa mai của Akimono, quay đầu nhìn Tatsuya Abe, “Nếu tôi thật sự bị tai nạn, cậu sẽ chăm sóc tôi chứ?” 
Tatsuya Abe nhìn hắn, xấu hổ đến mức không trả lời được. Bị ánh mắt thúc giục của Fujibayashi Rongu không ngừng hướng tới, cậu có chút chột dạ liếc Akimono, vẻ mặt xem kịch 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-giao-he-liet-tinh-nhan-gia-re-liem-gioi-tinh-nhan/1319290/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.