Nghe xong chuyện của tôi, Tiết Đồng mở tủ lạnh đem đồ ăn mua hôm nay cất hết vào, sau đó nói với tôi và Tô Nam: “Hôm nay lạnh quá, chúng ta ra ngoài ăn lẩu đi.”
Tôi thích vừa ăn lẩu vừa uống chút bia, Tiết Đồng biết trong lòng tôi khó chịu nên tìm cách cho tôi đi uống rượu đây mà. Tôi vẫn buồn bực không thôi, dưới hành vi coi lớn thành nhonày của anh cũng dịu đi, mẹ nó, chúng nó cứ muốn làm đến cùng thì cùng lắm ông đây không làm bác sĩ nữa, người sống một đời, sống cho vui vẻ là tốt rồi.
Kim Đô là một nhà hàng lẩu tự phục vụ nổi tiếng trong thành phố, có 19 đồng là có thể ăn nên ngày nào cũng rất đông người đến ăn. Tiết Đồng thường đưa tôi đến đây ăn, tôi với Tô Nam đã sớm quen với kiểu ăn tự phục vụ này, vừa tới đã bảo Tiết Đồng đi chiếm chỗ, tôi với Tô Nam bưng chén đĩa ra ngoài lấy đồ ăn.
Kì thực làm ăn ai mà chả tinh ranh, nói 19 đồng một người nhưng kì thực nồi nước lẩu đã 30 đồng, mỗi người ba đồng phí tương mắm, đồ uống lại tính riêng nữa. 19×3+30+9 là bao nhiêu? 96, nói cách khác, chúng tôi mỗi người ăn 32 đồng mới có thể hòa vốn. Đồ tự chọn thoạt nhìn có vẻ nhiều nhưng thực ra miến, đậu, cải trắng không đáng tiền là chủ yếu, tôm cua gì đó á, vừa mới đem ra đã bị cướp sạch, muốn ăn cho hòa vốn cũng hơi bị khó.
Tôi và Tô Nam đều xác định chắc chắn không ăn hòa được vốn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-dai-huu-thi-dung/199396/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.