Dịch:Kidlove
Kim Mao dọc theo vách đá đi tới gần An, sau đó dừng lại cách cô năm sáu mét, hắn nhìn xương cốt trên mặt đất, lại nhìn An, trong mắt tràn đầy nghi hoặc và tò mò. Một lát sau, hắn dùng cái đuôi cuốn lấy một mảnh xương cốt đưa tới gần mũi mình ngửi, sau đó lập tức lộ vẻ mặt ghét bỏ và ném xương cốt trở về. Tiếp theo, hắn đi tới gần bên An, cúi đầu ngửi tới ngửi lui trên người cô, từ cánh tay đến đỉnh đầu, từ xương cổ đến xương chậu…
Cáu bẩn! An một tay đẩy đầu hắn ra. Lại ngửi tiếp nhưng chẳng ngửi ra gì nhiều.
Kim Mao buồn bực nhìn An, rõ ràng đều là khô lâu, sao lại có thể chênh lệch lớn như vậy? Ngửi thấy mùi thơm như vậy lại là một khối xương trụi lủi, không thể □□ bộ xương khô!
Kim Mao xoay người, đưa lưng về phía An, rõ ràng là một bộ dáng hậm hực.
An cảm thấy kỳ quái nhìn hắn một cái, sau khi xác định hắn không có địch ý thì cũng không để ý tới hắn nữa mà tiếp tục gia công lõi nguyên liệu của cô.
Vừa mới gia công xong hai món thì thấy Kim Mao đã dựa gần ngồi bên cạnh người An, hắn đang nghiêm túc nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của cô. Sau khi mỗi một khối xương được trải qua bàn tay cô đều được thu nhỏ đi mấy lần, hơn nữa toàn thân đều trắng tinh mịn màng, mùi khó ngửi cũng biến mất không thấy.
Kim Mao cầm một khối xương cốt đã được gia công lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-cot-su/2168545/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.