Dịch:Kidlove
Milos dựa vào vách đá, hai tay gối lên sau đầu, ngửa đầu nhìn sao trời xa xăm. An đang ở cách đó không xa yên tĩnh mà chuyên chú trong thế giới của riêng mình nghiên cứu xương cốt cô, yên tĩnh mà chuyên chú.
"An." Milos đột nhiên gọi một tiếng.
Làm gì? An quay đầu nhìn hắn, trong hốc mắt lập lòe nhấp nháy hai luồn u hỏa.
Milos nói: "Sao nơi này thật đẹp."
An ngẩng đầu nhìn, trên bầu trời đêm đen rộng lớn có thật nhiều sao, nhìn cũng thật đẹp.
Sau khi nhìn xong, cô tán thành gật đầu, sau đó tiếp tục xem xét xương cốt của cô.
Một lúc lâu sau, Milos lại kêu: "An."
An lại nhìn hắn.
"Sao trời thật là đẹp, em không cảm thấy ngày ngày nói chuyện dưới trời sao là rất thanh thản dễ chịu sao?"
Hoàn toàn không cảm thấy! Còn có, cô căn bản không hề ngày "nói chuyện". An trừng mắt liếc nhìn hắn một cái.
Thần sắc Milos tự nhiên, không hề có ý thức tự giác quẫy – nhiễu người khác.
Yên tĩnh một hồi lâu, Milos lại mở miệng: "An"
Vẫn chưa đủ? An giơ cốt đao trên tay lên, mũi đao sắc bén, hàn quang lóe lên.
Milos thức thời ngậm miệng lại, mắt nhìn phía trước, nghiêm túc thưởng thức sao trời, vẻ mặt rất cô đơn.
An nhìn hắn vài lần, lực chú ý lại trẻ về khối xương trên tay, từng đao rơi xuống như có thần trợ. Chờ khi cô hoàn thành mới phát hiện bản thân điêu khắc ra một ngôi sao. Ở giữa ngôi sao còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-cot-su/2168524/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.