Tô Mạch cảm giác con dao găm đã buông tha cái cổ của nàng, lúc này mới dám phun ra một câu, "La tướng quân ngươi đã chạy thoát rồi, nên thả ta đi!".
Gió thổi mạnh lên mái tóc dài của Tô Mạch, những sợi tóc phất qua cánh mũi La Chiêu, La Chiêu hừ nhẹ một tiếng, “Mang ngươi đi, còn hữu dụng!”
Tô Mạch sợ hãi, “Chẳng lẽ ngươi muốn dùng ta đổi lấy Phùng Dịch?”
"Xem ra ngươi còn có tý đầu óc."
Lần này Triệu Nghị tấn công Đông Sơn, hiển nhiên máu chảy thành sông. Triệu Nghị thích giết chóc thành tính, Đông Sơn vương huyết mạch, sợ là không giữ nổi!
Dùng một mạng của thế tử để đổi lấy một mạng của thế tử, nhìn qua là biết không thể nào được!
“Chỉ sợ lần này La tướng quân tính sai. Triệu Nghị không giống người có thể chấp nhận để người khác áp chế mình! Hành động này của ngươi chính là chọc giận hắn, sao ngươi không thần phục sau đó cầu Triệu Nghị đặc xá Phùng Dịch!"
“Thần phục?! Ngươi bảo ta thuần phục một tên bạo quân?".
Tô Mạch trong lòng rùng mình, hoá ra hơn mười ngày nay thằng này toàn giả vờ quy thuận! Đột nhiên nàng ý thức được, nói không chừng, lần này chỉ chừa lại hơn một trăm người ở cửa sông là Triệu Nghị cố ý thả cho La Chiêu một cơ hội chạy trốn đi. Giả như lần trước trong lúc tắm gội, hắn cũng dùng con dao găm để thử nàng.
Một khi đã như vậy, Triệu Nghị khẳng định có hậu chiêu, không biết mình có cơ hội chạy trốn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-cot-sinh-huong/2085390/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.