Sự thật chứng minh,Tô Dự đánh giá quá cao thể trạng của Tô Mạch, xem nhẹ việc phòng bị đối thủ. 
Tô Mạch chạy đi không xa, phía sau liền có người theo sát, kẻ đuổi theo cũng không dùng chân mà đuổi đâu, hắn ta phi ngựa mà truy. 
Tiếng vó ngựa ngay sát bên người, lộc cà lộc cộc càng ngày càng gần. Tô Mạch nỗ lực ổn định tinh thần, nàng không có thời gian quay đầu lại, chỉ có thể dựa vào thính giác để phán đoán, phía sau chỉ có một người. 
Bàn về sức của đôi chân, nàng chạy không nhanh bằng ngựa, luận về thân thủ nàng đánh không lại binh lính. Cho dù nàng không hiểu quốc sự, nhưng mơ hồ đoán được đối phương chính là vì huynh đệ bọn họ mà tới. 
Cảnh Đế chiêu hàng Tương Nam vương, yêu cầu chất tử lên kinh làm con tin, đối với phiên vương là điều kiện có thể chấp nhận được. Nhưng nếu hai con tin này chết một cách khó hiểu trên đường lên kinh thành, như vậy mấy phiên vương đang đầu hàng sẽ có biến số lớn. 
Cho nên, nàng hiểu rất rõ, nếu trốn chạy cũng chỉ có con đường chết. Muốn từ đối phương khủng bố kia trốn chạy há lại dễ dàng, huống chi nàng chỉ có một thân một mình, bây giờ con ngựa chết tiệt kia chỉ cần cho nàng một đạp là nàng cũng về trời luôn. 
Một mặt Tô Mạch chọn con đường khúc khuỷ để trốn, mặt khác nàng lại cởi đai lưng để buộc vào đuôi con dao găm. Con đường uốn khúc này cũng có thể có cơ hội giúp nàng tấn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-cot-sinh-huong/2085384/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.