Cha cô phản ứng như thể vừa bị một mũi kiếm đâm lút vào ngực. Ông nhổm dậy chồm người tới trước, nửa lao ra khỏi ghế, rồi lại rơi xuống đống nệm. Trông ông có vẻ nổi giận và hoài nghi. Ông lắc đầu phủ nhận, còn cô chậm rãi gật đầu.
“Sao cô có được chiếc nhẫn này?”
“Từ mẹ tôi. Bà ấy đã lấy cắp của ông.”
“Cho ta biết tên mẹ cô”, ông ra lệnh bằng một giọng khàn đục vì xúc động.
Không có một chút xúc động nào trong giọng nói của Judith khi cô trả lời ông.
Douglas lao tới trước đứng bên phải Judith. Lãnh chúa Maclean nhìn từ người này sang người kia. Lúc này sự giống nhau giữa họ đối với ông rõ ràng đến ngạc nhiên. Cuối cùng ông đành phải tin là có khả năng đó. “Chúa ơi…”
“Thưa cha, cha bị mệt ư?”
Lãnh chúa không trả lời con trai. Iain bước tới trước đứng bên tay trái Judith. Hai cánh tay họ cọ vào nhau. Cô không biết anh có đang nhìn mình không. Cô sợ nhìn sang anh, biết rằng đến lúc này anh hẳn phải nổi giận với cô lắm rồi.
“Có chuyện quái quỷ gì với cha thế, thưa cha?” Douglas hỏi. “Trông cha như thể vừa mới gặp ma vậy.”
Rõ ràng là Douglas không nghe thấy những gì cô vừa thì thầm thú nhận. Và vì Iain vẫn tiếp tục im lặng, cô tin là anh cũng chưa nghe thấy gì cả.
Judith quyết tâm sẽ làm một cuộc mặc cả với cha mình. Đổi lại việc cô giữ im lặng về người vợ đầu tiên, ông sẽ phải thả Iain và những người còn lại ra. Nếu ông muốn kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-bi-mat/117593/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.