Cô không tài nào kiên nhẫn để thoát khỏi anh. Judith biết suy nghĩ của mình lúc này không được sáng suốt. Cuộc hành trình dài vô tận đã rút kiệt sức lực và khiến đầu óc cô đặc quánh lại. Phải thừa nhận là cô đã phản ứng thái quá trước những lời tàn nhẫn của Iain. Dường như cô không thể xem xét thấu đáo vì cứ bị cảm xúc chen ngang. Cô cho rằng mình vẫn còn nhức nhối trước lời cự tuyệt của anh.
“Judith, đến gặp Cameron nào”, Alex gọi với ra.
Mọi người đều quay lại nhìn cô. Cô vội bước tới trước mặt chủ nhà, khẽ nhún gối và cố nặn một nụ cười. Đó là một nhiệm vụ khó khăn, vì Cameron đang nhìn cô chằm chằm như thể cô vừa biến thành quỷ dữ… hoặc tệ hơn nữa. Vẻ mặt ông ta cho biết chính xác những suy nghĩ trong đầu. Rõ ràng ông ta hoảng hốt trước sự xuất hiện của cô.
Chúa ơi, cô thực sự không đủ sức để chịu đựng sự vô lý này. Cô khẽ thở dài, rồi nói, “Buổi tối tốt lành, thưa ông”.
“Cô ta là người Anh.”
Cameron gầm lên với vẻ khó khăn, mạnh máu hằn trên trán ông ta. Judith đã nói bằng thứ tiếng Gaelic hoàn hảo, nhưng cô không thể che giấu chất giọng Anh của mình. Dĩ nhiên, váy áo cô đang mặc cũng là một đầu mối khác tiết lộ xuất thân của cô. Tuy cô hiểu rõ sự ngờ vực đáng hổ thẹn tồn tại giữa người Scot và người Anh, nhưng thái độ thù địch của Cameron quá vô lý và chứa đầy sự kinh tởm, khiến cô hoảng sợ. Cô bất giác rụt lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-bi-mat/117583/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.