Suốt một thời gian sau đó, Trần Noãn phát huy tinh thần lấy lòng, dưới chiêu bài thức ăn ngon và sự trợ giúp đắc lực của Tạ Bân Sam, các bác sĩ nam cùng khoa với Cố Thanh Thời về cơ bản đã bị thu phục, một lòng tin tưởng vào ngày thắng lợi, Trần Noãn thu phục được Cố Thanh Thời. Lúc cả đám người đá mắt đến đá mắt đi, Cố Thanh Thời vẫn hoàn toàn không hay biết gì, thậm chí còn vô tư hỏi: “Mắt mấy cậu gần đây làm sao thế, không khỏe à?”
“Thanh Thời à, đánh giá đến đâu rồi, thấy được chứ?” – Một bác sĩ đi qua hỏi han với vẻ mập mờ.
Cố Thanh Thời không hiểu, gần đây mình có đánh gía gì đâu, trông thấy người đó cũng chào hỏi Trần Noãn thì càng ngạc nhiên hơn: “Gần đây cô có vẻ rất thân quen với các bác sĩ ở đây nhỉ?” Nghĩ đến cái tật háo sắc của cô, Cố Thanh Thời không khỏi nghĩ lung tung.
“Gần quan được ban lộc, em tất nhiên phải ra tay rồi.” Trần Noãn gật đầu với vẻ tự hào.
Cố Thanh Thời ngây ra một lúc, không ngờ cô ấy lại thừa nhận thẳng thừng như vậy, một phần là ngạc nhiên nhưng cũng có một phần là hụt hẫng.
Tạ Bân Sam làm bộ ngả ngớn nói với đồng nghiệp: “Các cậu như vậy là không được đâu, mới có mấy bữa sáng đã bị mua chuộc rồi.”
“Ăn cây nào rào cây đấy, với lại Tiểu Noãn cũng có gì không tốt à? Dầu sao vẫn phải chờ một câu nói của Thanh Thời, bọn tôi có tán thành cũng để làm gì đâu.”
“Đáng tiếc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-bac-si-muon/47231/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.