“Cô tự xem đi, chân đang như vậy, đừng có kích động, mau bình tĩnh nào!” Trác Nhất chậm rì rì lấy giấy chùi miệng rồi đứng lên vỗ lưng Trần Noãn.
“Cậu đừng có đụng vào thịt bò của tôi thì sao tôi phải cáu.”
“Ấy, vậy cô cứ giận thêm tí nữa đi, lần sau đừng mua hãng sữa chua này nữa, uống chẳng ngon.”
Trần Noãn cướp sữa chua lại: “Có mà uống là may rồi, còn soi mói nữa, đây là sữa chua của tôi đấy!”
“Cô coi đó, bổn thiếu gia đại giá quang lâm là làm vẻ vang cho hàn xá của kẻ hèn cô, không đem rượu ngon thịt thơm ra tiếp đãi thì thôi, tôi giúp cô giải quyết những món không tốt cho sức khỏe, giúp giữ gìn vóc dáng yểu điệu cho cô, cô còn không vui, chậc chậc, thật là vô phép.” Nói xong còn lắc đầu nữa.
“Kiếp trước cậu là con quạ con công gì vậy? Vừa tự kỷ, vừa xấu tính, mặt thì dầy, tôi rủa cậu có một người bạn gái xấu xấu xấu hoắc!”
“Ôi dào, cô xấu hơn tôi sẵn rồi, tôi không để bụng đâu.”
“Á, tôi để bụng đó!”
“Gì kia? Cô để bụng hả? Bó tay, phẫu thuật thẩm mỹ không tốt đâu nhé.” Cậu ta ra vẻ quan sát đánh giá cô từ trên xuống dưới một vòng rồi cười đểu.
Trần Noãn lườn cậu ta rồi bỗng cười rộ lên: “Ồ…”
Trác Nhất bị cười phát sợ: “Ồ gì?”
“Thì ra thằng nhóc nhà cậu vẫn chưa hết tà tâm với tôi, thèm khát mĩ mạo của bổn cô nương hả? Cậu làm tôi lo lắng quá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-bac-si-muon/2126500/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.