Sau khi làm cho Tần Trạm ngủ say, Luật yên lặng nhìn y một lúc lâu rồi cúi đầu, khẽ hôn lên môi y, “Cảm ơn.” Cảm ơn ngươi yêu ta, cảm ơn ngươi mang đến hạnh phúc cho ta. Còn có, xin lỗi, vì ta chỉ có thể cô phụ tấm chân tình này. Xin lỗi, vì trong lòng ta, vị trí của ngươi vẫn chưa nặng đến nỗi có thể để ta vứt bỏ tất cả, ruồng bỏ hết thảy trách nhiệm của mình. Xin hãy tha thứ cho ta, vì ta là con người ích kỷ như thế, dù khiến cho ngươi tổn thương, cũng muốn đi tiếp con đường mà mình đã chọn.
Kể từ ngày hôm nay, một khởi đầu mới sẽ bắt đầu, hi vọng ngươi có thể gặp được một người yêu mình, mà ngươi cũng yêu thương người nọ, hi vọng ngươi có thể quên ta đi.
Nghĩ đến đây, Luật không khỏi cười khổ, “Quên a.” Cứ tưởng tượng chuyện Tần Trạm sẽ quên chính mình, trái tim lại không ngừng co rút và đau đớn, thì ra bất tri bất giác, vị trí của Tần Trạm trong lòng mình đã sâu nặng đến thế rồi. Thôi thôi, chính mình còn có thể yêu cầu gì nữa đâu.
“Hãy sống cho tốt.” Lời này trực tiếp truyền vào trong biển ý thức của Tần Trạm, khiến cho hắn bắt đầu giãy giụa, đáng tiếc, sau lưng Luật còn có sự giúp đỡ của ý thức thế giới nên hắn dù muốn cũng chẳng có cách nào tỉnh dậy được.
Đặt Tần Trạm nằm ngay ngắn trên giường, cũng săn sóc đắp chăn cho hắn xong, Luật thu lại tất cả cảm xúc, đi đến chỗ Balberith.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diet-the-ky/3141484/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.