Chương trước
Chương sau
- Ta có thể.

Người nói câu này không phải Cố Dạ, càng không phải Tư Cẩn Ngôn mà là Vân Lam. Một quyền quá nhanh của nam nhân khiến nàng không kịp dùng năng lực tránh né, bản thân đã bị trọng thương nhưng không ảnh hưởng nhiều đến chỉ số năng lượng. Hiện tại năng lượng của Vân Lam lên đến chín mươi phần trăm, về lý thuyết đủ để thi triển bất kỳ loại kỹ năng hay tuyệt kỹ nào. Nhưng theo như Tư Cẩn Ngôn được biết, với năng lực quá dị biệt, đến nay Vân Lam vẫn chưa sở hữu kỹ năng nào chứ đừng nói tuyệt kỹ. Trừ khi…

- Lam tỷ, lẽ nào ngươi…

Vân Lam không trả lời, ánh mắt đã khóa chặt nữ nhân phía trước:

- Tư Cẩn Ngôn, khi thi triển tuyệt kỹ này sẽ không thể cử động, tất cả phải phụ thuộc vào ngươi rồi.

Lời nói của Vân Lam đã xác nhận nàng cũng sở hữu tuyệt kỹ. Tư Cẩn Ngôn khá chắc nó xuất hiện khi nàng tiến hóa năng lực lần thứ hai. Bởi vì tuyệt kỹ là thứ chỉ xuất hiện khi thức tỉnh hoặc tiến hóa, và độ phù hợp luôn cực cao nếu so với kỹ năng thông thường.

- Giao cho ta.

Nữ nhân ở phía đối diện chợt nở nụ cười. Nàng không làm ra bất kỳ động tác gì, chỉ thấy vô số phi châm xuất hiện từ bốn phương tám hướng rồi lao thẳng đến chỗ ba người. Tốc độ của phi châm cực nhanh, lực xuyên thấu mạnh đến mức dễ dàng xuyên qua cả những tấm thép dày. Tuy chiến giáp của ba người rất cứng rắn nhưng hình thái hiện tại của nó không bảo vệ phần đầu, Tư Cẩn Ngôn không dám đón đỡ, buộc phải ôm lấy Cố Dạ và Vân Lam tránh né. May mắn ngưng đọng phân tích của hắn có lợi thế rất lớn khi đối phó với loại công kích như thế này. Tốc độ của phi châm trong tâm trí của Tư Cẩn Ngôn chậm lại dù tần suất dày đặc thì hắn vẫn nhẹ nhàng luồn lách qua được. Không cần thiết bị hỗ trợ, Tư Cẩn Ngôn có thể tính toán chỉ số sức mạnh thông qua tiếp xúc. Nữ nhân này vào khoảng mười một ngàn, còn may không biến thái như nam nhân kia, nếu không bọn hắn sẽ phiền to.

Tư Cẩn Ngôn vừa di chuyển né tránh vừa tiếp cận với thang ròng rọc. Khi hắn định lách người qua nữ nhân để tiếp cận thì chợt nghe thấy tiến cười của nàng. Mái tóc của nữ nhân đột nhiên dài ra, mỗi cọng hóa thành những mũi kim sắc bén. Chúng đan xen với nhau tạo thành một tấm lưới lớn chặn đường, sau đó chỉa ra vô số mũi nhọn sẵn sàng xuyên thủng bất kỳ con mồi nào có ý đồ tiếp cận. Tư Cẩn Ngôn không khỏi cười khổ, tốt xấu gì cũng là Thức Tỉnh Giả cấp độ năm, sao hắn lại có suy nghĩ đơn giản rằng nàng chỉ sở hữu loại công kích phóng kim thô sơ như vậy?

Nhưng Tư Cẩn Ngôn không lùi lại mà tiếp tục xông đến, hắn tin tưởng đồng đội của mình. Không để Tư Cẩn Ngôn thất vọng, khoảnh khắc những sợi tóc như mũi kim kia sắp đâm vào người Tư Cẩn Ngôn, hai mắt của nàng đột nhiên mở ra. Phía sau lưng nữ nhân đột nhiên hiện ra một chiếc đầu búp bê với nụ cười quái dị và hai bàn tay lớn. Mỗi đầu ngón tay nó là một sợi chỉ ánh sáng màu lam. Sự xuất hiện của con búp bê này quá bất ngờ mà không có tín hiệu báo trước nào khiến nữ nhân không kịp trở tay, chỉ thấy những sợi chỉ kia đã nhanh chóng dính vào người nàng.

- Tuyệt kỹ, Người Rối- Thao Túng.

Những ngón tay của người rối chuyển động, nữ nhân lập tức bị nó điều khiển. Vô số sợi tóc sắc nhọn sắp chạm vào ba người đột nhiên mềm nhũng ra rồi thu gọn lại, chiếc lưới khổng lồ phía sau cũng theo đó biến mất. Nữ nhân chủ động bước sang một bên, nhường đường cho ba người tiến vào trong thang ròng rọc. Tư Cẩn Ngôn còn chưa kịp tỏ ra bất ngờ trước năng lực thần kỳ của Vân Lam thì vẻ mặt đã thay đổi:

- Không ổn, loại thang hoạt động theo nguyên lý này cần có hai đầu lên xuống. Nếu phía bên trên không đối ứng, chúng ta sẽ không thể lên được.

Vào lúc này, quân lính cũng đã kịp đuổi đến. Bọn hắn nâng cao súng ngắn, có kẻ lại dùng năng lực, sẵn sàng tấn công thang ròng rọc. Vân Lam lập tức điều khiễn nữ nhân bước ra, dùng tóc của nàng tạo thành tấm lưới bảo vệ, đồng thời phóng ra vô số châm nhọn khiến những ngươi kia phải chật vật né tránh. Sắc mặt của nàng tái nhợt đi thấy rõ, có thể thấy tuyệt kỹ Người Rối này là loại tiêu hao liên tục chứ không phải một lần như Xích Kiếm của Cố Dạ, cũng tức là Vân Lam không thể duy trì quá lâu, nhất là với những mục tiêu mạnh hơn bản thân quá nhiều. Còn may nữ nhân không phải loại có sức mạnh thể chất vượt trội. Nếu đổi lại là nam nhân kia e rằng sẽ không không chế nổi ba giây.

Nhưng tình hình thế này thì Tư Cẩn Ngôn cũng hết cách. Hắn đã làm toàn bộ mọi thứ trong khả năng của mình. Khi các thiết bị hiện đại bị vô hiệu hóa, năng lực chỉ cho phép bọn hắn làm đến mức này mà thôi. Hiện tại ngoài trông chờ kỳ tích xuất hiện, Tư Cẩn Ngôn không thể làm thêm gì khác. Hắn đã sử dụng ngưng đọng phân tích quá nhiều, hiện tại đầu óc đã rất đau nhức, toàn thân mệt mỏi còn tỉnh táo đều là nhờ sức mạnh ý chí.

Cố Dạ định bước ra:

- Để ta liều mạng với bọn hắn, tranh thủ thêm chút thời gian.

Vân Lam dù không cử động được nhưng vẫn ném cho hắn hai chữ:

- Ngu ngốc.

- Ta…

Tư Cẩn Ngôn cười khổ:

- Các ngươi muốn để lại di ngôn sao? Ta nói…

Lời còn chưa dứt đã im bặt, bảng thông báo trong thang ròng rọc phát ra vài âm thanh “cọc cọc” đối ứng. Đây là tín hiệu thông báo khi nó chuẩn bị di chuyển. Vài âm thanh ken két khó nghe vang lên do lâu ngày không sử dụng, thang ròng rọc chậm rãi đi lên. Vân Lâm hơi nhếch môi nở một nụ cười, hai mắt mờ đi rồi hoàn toàn bất tỉnh. Cố Dạ thì không cố kỵ cười lớn:

- Ta biết mà. Chúng ta sinh ra đã được định trước sẽ là người dẫn dắt nhân tộc, sao có thể chết ở một nơi như thế này?

Tư Cẩn Ngôn ném cho Cố Dạ ánh mắt khinh thường nhưng cũng không nói gì. Hắn biết Cố Dạ đang ức chế đến mức nào, tên này cần được xả ra nếu không muốn bị trầm cảm.

Vân Lam bất tỉnh, nữ nhân ở bên ngoài cũng thoát khỏi khống chế. Lúc này nàng không thể cười nổi nữa. Bị vài con chuột nhắt qua mặt, còn bị đối phương điều khiển làm trò hề, một kẻ có địa vị cao như nàng sao có thể nhẫn nhịn nổi. Nữ nhân lập tức hét lớn với những quân lính gần đó:

- Còn trốn làm gì, mau đánh sập chiếc thang này cho ta. Tuyệt đối không thể để bọn hắn trốn thoát.

Thái độ của nữ nhân đột nhiên thay đổi khiến các quân lính do dự. Một vài kẻ nhanh nhạy nhận ra vừa rồi nàng đã bị điều khiển thì đứng ra, do dự đáp:

- Thư đại nhân, không thể, người đang xuống là…

- Ta không quan tâm là ai…

- Là...Chung đại tướng quân.

Nữ nhân im bặt. Việc phá hủy một đầu thang ròng rọc sẽ khiến đầu còn lại rơi xuống. Ở độ cao gần ngàn mét, vị tướng quân Thức Tỉnh Giả cấp độ ba kia chắc chắn sẽ tan xương nát thịt. Chung đại tướng quân là ai? Tại sao một tên Thức Tỉnh Giả cấp độ ba lại leo lên được chức vị này? Bởi vì tổ tiên mười đời trước của hắn, Chung đại nguyên soái chính là người khai sinh ra Thủy Nguyên Quốc. Sau khi quốc gia hình thành và hoạt động theo cơ chế dân chủ, nhân dân bầu ra người lãnh đạo, Chung đại nguyên soái vốn có thể ngồi lên vị trí tổng thống nhưng lại cố ý từ chối, chỉ giữ chức nguyên soái thống lĩnh quân đội. Từ đó về sau hậu nhân của hắn mỗi đời sẽ có một vị ngồi lên chức nguyên soái, sau đổi thành đại tướng như một hình thức cha truyền con nối. Chung đại tướng quân hiện tại năng lực phổ thông nhưng nhờ vào thân thế hiển hách, địa vị của hắn gần như tương đương với tổng thống đương nhiệm. Cho dù là Thức Tỉnh Giả cấp độ năm như nàng cũng không dám lấy tính mạng của vị này ra đánh cược.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.