Khương Hạ vẫn chưa bị tiêu hao quá lớn nên tốc độ khá nhanh. Tiếc rằng Đường Lưu Vũ cũng không kém cạnh. Hai người một trước một sau phóng đi, liên tục vòng qua vách đá cheo leo dựng đứng cùng vài góc khuất nhưng vẫn không cắt đuôi được. Khương Hạ biết cứ tiếp tục như thế này cũng không phải cách. Cho dù Đường Lưu Vũ không đuổi kịp thì nhóm của Cao Cần sớm muộn cũng sẽ bao vây được mình. Vị lão tướng kia có nhiều kinh nghiệm, không phải thấy vụ nổ liền toàn lực chạy đến. Thay vào đó đối phương nhất định sẽ cho lực lượng phân tán ra bao vây khu vực này rồi chậm rãi khép vòng vây lại. Nếu còn không có hành động mang tính đột phá thì hắn chỉ còn con đường chết.
Trên tay Khương Hạ không biết từ lúc nào xuất hiện mười cái phi tiêu, không chút do dự ném về phía Đường Lưu Vũ. Thủ pháp ném của hắn rất đặc biệt, cùng ném ra một lúc nhưng tốc độ lại khác nhau, chủ yếu là do cách khống chế lực đạo của mỗi ngón tay cực kỳ tốt. Mười cái phi tiêu bay theo thứ tự, Đường Lưu Vũ tránh được cái này thì cái sau lại đến. Khi hắn lách người tránh hết thì chúng đã đâm vào những gốc cây và tảng đá gần đó, tạo thành một chuỗi vụ nổ liên hoàn. Uy lực của những vụ nổ này còn lớn hơn hỏa cầu cỡ nhỏ mà Xích Hỏa thi triển, tất nhiên vẫn không làm gì được Đường Lưu Vũ nhưng lại chặn đứng bước tiến của hắn. Sau khi phi tiêu phát nổ còn tạo thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diet-nhan/2426872/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.