Đường Lưu Vũ nhún vai:
- Chuyện này ngươi có thể tự làm được, vốn không cần ta giúp đỡ.
Vương Nhã không hiểu ý của hắn, có chút tức giận đáp:
- Nếu ta có thể tự làm được thì đã cần gì phải hỏi ngươi?
Đường Lưu Vũ cười cười:
- Rất đơn giản. Ngươi còn nhớ phản ứng của quốc vương khi nghe nhắc đến đóa hoa kia hay không? Sử dụng nó, ta tin ngươi có thể vào được.
Vương Nhã ngẩn ra:
- Nhưng ta vẫn chưa biết nó có ý nghĩa như thế nào.
- Không quan trọng. Vị quốc vương kia sẵn sàng giết bất kỳ ai biết về sự tồn tại của đóa hoa này, vậy ngươi chỉ cần dùng nó để uy hiếp hắn là được. Có một việc ta rất hiếu kỳ, tại sao ngươi nhất quyết phải đến vương cung vào đúng lúc này?
Vương Nhã do dự một lát rồi vẫn đáp:
- Ta vừa nhận được tin nhắn của Trần Kỳ…
Lần này đến lượt Đường Lưu Vũ kinh ngạc:
- Trần Kỳ? Không thể nào, chính ta là người chôn thi thể của hắn xuống hố, cũng đã kiểm tra rất kỹ. Tên kia tuyệt đối không có khả năng sống sót.
Vương Nhã có hơi khó chịu khi bị ngắt lời:
- Là tin nhắn hẹn giờ được soạn sẵn từ trước. Nội dung tin nhắn rất dài, đại ý là Trần Kỳ cũng đã tính trước được khả năng mình có thể bị sát hại. Bản thân Trần Kỳ là người có tham vọng, nhưng hắn cũng tự biết việc bắt cóc ta là cực kỳ nguy hiểm. Chỉ dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diet-nhan/2426829/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.