Đường Lưu Vũ thở dài:
- Thì ra cũng chỉ là Thức Tỉnh Giả cấp độ cao. Ta còn tưởng rằng thật sự có thần linh.
Cao Cần có vẻ rất bất mãn với nhận định này của Đường Lưu Vũ:
- Hoàn toàn không giống. Bọn hắn xuất thân từ nhân tộc, nhưng một khi đã đạt đến cấp độ kia liền không thể tính chung với chung ta nữa. Ngươi cũng biết Thức Tỉnh Giả cấp độ bảy là một sự nhảy vọt về chất chứ không đơn thuần chỉ gia tăng sức mạnh. Còn những nhân vật được tôn xưng là thần linh kia còn có cấp độ cao hơn nhiều. Bọn hắn không còn là nhân tộc, tôn xưng thần linh, được người đời thờ phụng cũng không có gì quá đáng.
Đường Lưu Vũ từng nghe qua nhưng không quá để tâm. Những thứ này thường được nhắc đến trong các cuộc tán ngẫu giữa Cố Dạ và Tư Cẩn Ngôn. Thông tin về những Thức Tỉnh Giả cấp độ cao hơn nằm trong phần hạn chế đặc quyền, chỉ khi đạt đến cấp độ sức mạnh yêu cầu mới mở ra được. Không chỉ vị nghĩa phụ thần bí kia, tất cả các quốc gia, thế lực đều có chính sách như vậy. Bọn hắn sợ người bình thường nghe quá nhiều truyền thuyết về các Thức Tỉnh Giả cấp bậc cao, liều mạng thức tỉnh để rồi mất mạng vô ích.
Hiện tại nhân tộc hùng mạnh, gần như đã sánh ngang với các chủng tộc còn lại. Nhưng ai ai cũng biết có được ngày hôm nay là nhờ vào sự hi sinh của vô số người. Cách thức tu luyện quá cực đoan, một khi chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diet-nhan/2426791/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.