Cánh đồng vụ đông xơ xác đìu hiu, những gốc rạ nghiêng ngả trên nền ruộng khô cằn, cỏ cây ven đường héo úa một màu buồn đến thê thảm. Duy chỉ có rặng phi lao từ đầu đường vào đến nhà Diệp vẫn hiên ngang trước gió đông, hàng cây cổ thụ ấy có từ bao năm nay, chẳng biết là từ khi nào nhưng trong tiềm thức của Diệp, rặng cây ấy lớn lên cùng với tuổi thơ tươi đẹp của cô, mỗi buổi chiều hay cùng mẹ đi chạy thể dục, thỉnh thoảng cùng đám bạn chơi đồ hàng dưới bóng cây nữa...
Lần trở về này không giống như mọi khi nữa, khi Diệp đã nhận ra không ít những điều bí mật được chôn vùi theo năm tháng mấy chục năm qua. Vẫn là rặng phi lao ấy, con đường mỗi khi trở về nhà cô luôn háo hức được gặp mẹ, tò mò xem mẹ đang làm gì, đã đi làm về chưa? Bố đi chạy xe ôm đã về chưa? Hôm nay, bước đi trên con đường ấy lòng cô nặng trĩu, những kỷ niệm thuộc về nơi này Diệp sẽ vĩnh viễn không quên...
Mỗi lần từ trường trở về nhà, khi đến bến xe thị trấn hoặc Diệp gọi bố lên đón, hoặc cô đi xe ôm về nhà nếu bố bận đi chở khách, hôm nay, Diệp tự mình đi bộ về. Thời gian hãy còn sớm, cô muốn thong thả đi từng bước một để suy nghĩ và cảm nhận một chút kỷ niệm trong quá khứ, những tháng ngày được bố mẹ nuôi nấng dạy dỗ nên người.
Vừa về đến đầu ngõ, Diệp nghe loánh thoáng tiếng người chuyện trò to nhỏ ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep/2216630/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.