Đêm đó, khi cảm xúc đã lắng xuống cũng là lúc Thảo Nhi phải rời đi, giao dịch đã diễn ra thành công, cô không có lý do gì để lán lại cũng như không có nhu cầu tâm sự điều gì với Dũng cả. Mặc lại chiếc váy đính đá lấp lánh kiêu sa, Nhi khoác thêm chiếc áo bông dày cộp vì nhiệt độ ngoài trời rất lạnh. Chỉ cần khẽ nói chuyện khói trắng từ miệng từ mũi cũng tỏa ra không gian, đã 3h sáng, Dũng níu kéo nhưng Nhi nhất định không chờ được đến trời sáng mà vội vã đi ngay. Cái cảm xúc ái ân mặn nồng dành cho nhau khi ở trên giường đã hết, Nhi lại trở về trạng thái lạnh lùng như băng tuyết, ánh mắt không biểu lộ cảm xúc gì cả. Cô thực sự đã làm đĩ thật rồi, tại nơi này... và người đàn ông ấy, có lẽ cả đời Nhi sẽ không bao giờ quên được.
Anh đã trả tiền để em ở bên anh cả đêm rồi mà, đừng vội đi được không, Nhi? Ngoài trời rất lạnh!!
Dũng nói như van xin, bởi anh biết chỉ cần Nhi bước chân ra khỏi căn phòng này, anh sẽ không còn cơ hội nào để gặp cô nữa. Thế nhưng, lời nói vừa dứt cũng là khi anh thấy mình thật quá đáng, câu nói "anh đã trả tiền cả đêm" càng nhấn mạnh thêm rẻ rúng của công việc mà Nhi đã chọn. Thực lòng anh không có ý coi thường cô, nhưng lời đã nói ra rồi, phải làm sao đây?
Nhi biết trời đêm rất lạnh, chính xác hơn là cô rất sợ ra ngoài vào ban đêm, nhưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep/2216623/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.