...
Thủy, phải mạnh mẽ lên con, số kiếp ông trời đã định sẵn... không tránh được.
...
Bụng mang dạ chửa, sau này chẳng còn mẹ nữa cố gắng sống tốt, sinh đứa bé ra và nuôi dạy nó lên người. Mẹ con nương tựa vào nhau mà sống, ông trời sinh voi ắt sẽ sinh cỏ, lạc quan lên... nhớ chưa?
- ---
Mẹ... mẹ ơi! Mẹ ơi...
Bà Thủy giật mình đưa hai tay lên phía trước quờ quạng xung quanh, hai mắt vẫn nhắm nghiền nhưng khóe mi lệ ướt đầm từ khi nào. Mỗi lần mơ thấy mẹ bà Thủy đều khóc, cuộc đời này với bà mà nói, mất mẹ khi cuộc sống còn khó khăn chính là điều khiến bà day dứt nhất. Ngoài ra, đứa con gái nhỏ bé chính tay bà hắt hủi cũng là một sai lầm không thể cứu vãn được. Ngay cả trong giấc mơ bà cũng ý thức được mình đã sai, mình không xứng đáng nhưng còn cơ hội nào cho người phụ nữ nhẫn tâm như bà đây? Phải chi cuộc sống đừng dồn nén con người ta vào bước đường cùng như thế...
Thủy! Đừng sợ, anh đây, em bình tĩnh lại đi!
Ông Hưng ngồi bên giường bệnh nắm chặt tay bà Thủy để bà ấy thấy yên tâm hơn, có lẽ não bộ bị ảnh hưởng sau lần vấp ngã nên khi tỉnh dậy tâm lý không được bình thường. Bác sỹ cũng hẹn trước là bà ấy có thể bị hôn mê sâu, thậm chí mê sảng, gặp ác mộng.
Mở mắt ra thấy trước mặt là ông Hưng nên bà Thủy càng tủi thân hơn, não bộ đúng là bị chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep/2216584/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.