"Cháu ở cùng Tống Triều Dương phải không?” Hứa Tất Thành lại tò mò hỏi một câu, “tên cướp đó sao có thể cướp được điện thoại của cháu chứ?”
“Cậu ta đang đợi cháu ở nhà hàng đồ Tây, cháu vẫn còn đang ở trên đường!” Lý Tương Tư nói.
“Hẹn hò sao?” Hứa Tất Thành trêu trọc một câu.
Cảnh tượng Lý Tương Tư suýt chút nữa đóng băng dưới nhà Tống Triều Dương lần trước, khiến Hứa Tất Thành rất chấn động, anh vừa nghe nói Lý Tương Tư nhắc tới Tống Triều Dương, liền ngay lập tức nhớ tới việc này. Còn Tống Triều Dương hai lần bị Cục Công an bắt, nguyên nhân trực tiếp đều là vì Lý Tương Tư. Nếu nói giữa Lý Tương Tư và Tống Triều Dương không có gì, đánh chết anh cũng không tin.
“Không cần cậu phải lo!” Lý Tương Tư bực bội nói.
“Không cần lo phải không, được thôi!” Hứa Tất Thành uy hiếp một câu, “sau này có việc gì thật đừng tới tìm cậu!”
“Sao cậu có thể như vậy chứ?” Lý Tương Tư dở khóc dở cười nói, “cậu là cậu của cháu, ấy vậy còn giở trò vô lại trước mặt cháu!”
“Vấn đề là cháu họ cậu là một kẻ trùm vô lại!” Hứa Tất Thành trả lời.
“Cậu nhanh lên, nếu không kẻ cướp sẽ chạy mất!” Lý Tương Tư giậm chân.
“Nói cho cậu biết, cháu và Tống Triều Dương là sao vậy?” Hứa Tất Thành vẫn tiếp tục hỏi.
“Cái gì mà là sao chứ, Tống Triều Dương mời cháu ăn cơm không được sao?”
“Được, sao lại không được, bây giờ cậu sẽ gửi!” Có được đáp án mình muốn, Hứa Tất Thành hài lòng nói.
“Cám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618157/quyen-1-chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.