Mục Hán nói lại chi tiết quá trình xung đột giữa Tống Triều Dương và Mục Đức Cao cho Đỗ Tu Hải nghe.
Đương nhiên, ông không nói rõ tên các nhân vật trong đó, bao gồm cả Tống Triều Dương cũng chỉ dùng một câu học sinh họ Tống để thay thế.
Những cái tên liên quan tới nội bộ cơ quan an ninh như Hứa Tất Thành, Lý Tương Tư, Mục Hán tới họ cũng không nhắc tới, chỉ trực tiếp ngầm ám chỉ, ông tin rằng Đỗ Tu Hải có thể nghe hiểu được.
“Dính dáng sâu tới vậy sao?” Đỗ Tu Hải hỏi.
Anh thực sự hối hận, hối hận để Mục Hán nói những điều này với mình trong điện thoại, hơn nữa lại còn ở trong phòng làm việc của mình.
Nếu như có nhân viên nội bộ căn cứ theo tình hình hiện giờ của Mục Hán mà đi điều tra, những nhân vật mà Mục Hán che giấu họ tên chắc chắn sẽ xuất hiện rõ ràng trong hồ sơ điều tra của nhân viên nội bộ.
“Trước đây tôi cũng không biết sự tình, không tìm hiểu tình hình, thời gian này tôi đã phải nhờ cậy rất nhiều người mới tìm hiểu được một chút ít thông tin.”
“Vậy bây giờ anh muốn làm thế nào?” Đỗ Tu Hải ngắt ngang hỏi.
Anh đại khái đã có thể đoán ra được dự tính của Mục Hải, vì thế mới hỏi như vậy, thay vì che che giấu giấu không dám hỏi, không dám nói, không bằng cứ thế thẳng thắn nói ra.
“Chẳng qua chỉ là muốn làm yên chuyện.” Mục Hán thở dài nói.
“Có thể được như vậy là tốt nhất!” Đỗ Tu Hải lại nói tiếp: “Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618119/quyen-1-chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.