Chiếc xe con lái ra khỏi bức tường cao vút đi ra ngoài khu quản lý quân sự. Suốt cả chặng đường, tất cả trạm gác của cảnh sát đều kiểm tra nghiêm ngặt.
Tra tấn gần một tiếng đồng hồ, chiếc xe con mới ra được tới ngoài phố.
“Anh Hải, bây giờ đi đâu?” Tiểu Đào chầm chậm lái xe trên phố, anh ta hỏi Đỗ Tu Hải đang ngồi ở băng ghế sau.
“Tìm chỗ nào uống mấy ly đi.” Đỗ Tu Hải bức bối trả lời.
“Tôi biết rồi.” Tiểu Đào đánh vô lăng rẽ vào một con ngõ, anh biết tâm trạng của Đỗ Tu Hải lại không tốt rồi.
Đỗ Tu Hải nhắm mắt lại rồi dựa đầu vào cái đệm ghế sau, anh đang lọc lại từng thông tin một trong đầu.
Đây chẳng phải là lần đầu Hướng Đông Nam có dấu hiệu lôi kéo anh.
Bắt đầu từ khi nào nhỉ? Đỗ Tu Hải cố nhớ lại trong đầu.
Có lẽ kể từ khi tin tức về việc Lý Tứ Hải chuẩn bị về hưu lan truyền trong bộ.
Khi đó tất cả những người biết tin này đều vô cùng kinh ngạc, hầu hết đều còn chỉ cho rằng đấy là lời đồn.
Bởi tuổi tác của Lý Tứ Hải không hề lớn, ông mới chỉ hơn năm mươi tuổi. Nếu không vi phạm sai lầm về nguyên tắc thì ít nhất vẫn có thể làm thêm mười năm nữa. Nếu xem lý lịch và cống hiến của Bộ trưởng Lý Tứ Hải thì rất nhiều người nghĩ rằng ông còn có thể tiến thêm một bước nữa, tới lúc đó thì ông thực sự trở thành người lãnh đạo.
Kể cả lãnh đạo bên trên có cho rằng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618109/quyen-1-chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.