Thầy Hà gọi điện cho Mục Hán xong liền bắt đầu dạy bảo Tống Triều Dương. Dạy bảo Tống Triều Dương xong lại quay ra bàn bạc phương án giải quyết và hoà giải với Lý Hương Quân.
Nếu có thể hoà giải riêng thì tất nhiên là tốt nhất. Cũng chỉ là vấn đề bồi thường bao nhiêu tiền mà thôi, nhưng bất luận là Lý Hương Quân hay thầy Hiệu phó Hà cũng đều chẳng ôm hy vọng quá lớn vào phương án này. Hai người họ đều thông qua quan hệ của mình mà tìm hiểu, những người quen với Mục Hán đều nói rằng con người ông ta không dễ qua lại.
Cách thứ hai là thông qua phía cảnh sát, tức là báo cảnh sát để họ đến xử lý. Lý Hương Quân không có ý kiến gì về chuyện này. Cô đã tìm hiểu toàn bộ quá trình xảy ra sự việc, lỗi của Tống Triều Dương không quá lớn. Dựa vào chứng cứ hiện có thì kể cả Mục Hán có muốn Tống Triều Dương phải chịu trách nhiệm hình sự thì khả năng ấy cũng rất thấp, huống hồ Lý Hương Quân cũng chẳng phải dạng vừa.
Dựa theo suy nghĩ của Lý Hương Quân thì cô hận một nỗi không thể giam Tống Triều Dương một thời gian để cho cậu một bài học nhớ đời.
Lý Hương Quân không hề nói ra sự lo lắng trong lòng trước mặt thầy Hiệu phó. Cô sợ nhất là Mục Hán sẽ sử dụng hành vi phạm pháp để báo thù Tống Triều Dương.
Cô biết được Mục Hán không phải là một người làm ăn truyền thống, ông ta làm việc nhẫn tâm tàn độc, thủ đoạn vô cùng ghê gớm. Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618098/quyen-1-chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.