Cúp máy xong, Tống Triều Dương xoá bỏ mọi tạp niệm, cậu nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái của mình. Chưa đầy mười phút sau, cậu hoàn toàn chìm vào giấc ngủ.
Kỹ năng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ đã được ông nội huấn luyện từ khi cậu còn nhỏ, đến nay đã trở thành một trong những kỹ năng bắt buộc của cậu.
6 giờ 30 phút sáng, tiếng chuông báo thức vừa vang lên, Tống Triều Dương liền bừng tỉnh. Cậu tắt báo thức đi rồi ngồi dậy mặc quần áo vào bắt đầu làm vệ sinh cá nhân.
Cậu chỉ cần mười phút để chuẩn bị gọn gàng. Tống Triều Dương mặc đồng phục vào, đeo cặp sách lên rồi xuống lầu.
Nhà cậu cách trường cũng chỉ có mười mấy phút đi bộ. Sau khi Tống Triều Dương tới Kinh Thành thì cậu chưa bao giờ ngồi xe bus đến trường, bởi như vậy còn lâu hơn. Cậu vẫn luôn đi bộ đi học.
Khi bước tới cổng trường thì trời đã sáng rõ. Tống Triều Dương từ xa đã trông thấy Lý Tương Tư đứng ở trước cổng trường không ngừng trông ngóng về hướng của cậu.
Sịt!
Tống Triều Dương hít một hơi lạnh vào.
Nhìn dáng vẻ của Lý Tương Tư rõ ràng là đang đợi cậu.
Tống Triều Dương tự cho rằng dẫu có đối mặt với núi đao biển lửa thì cậu cũng chẳng nhíu mày, mà nay chẳng hiểu sao lại cảm thấy da đầu như tê đi.
Làm thế nào bây giờ? Lẽ nào không đi học vì để trốn Lý Tương Tư sao?
Tống Triều Dương kiên quyết bước về phía cổng trường.
“Sớm vậy?” Tống Triều Dương bước đến trước mặt Lý Tương Tư rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618084/quyen-1-chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.