Lý Hương Quân cố mím chặt môi, nước mắt cô không ngừng tuôn xuống hai bên má tựa như hai dòng suối trong vắt. Đôi mắt của cô giống như hai quả đào chín mọng, nó sưng vù lên.
Lý Hương Quân vô thức đón lấy giấy ăn, cô lau vội nước mắt trên mặt, nấc nghẹn lên gật gật đầu.
Lúc này Tống Triều Dương đã hiểu rõ hoàn toàn vì sao Lý Hương Quân đột nhiên trở nên như vậy rồi. Bởi cô sợ cậu biết mối quan hệ này xong thì hai người họ thực sự sẽ biến thành mối quan hệ giữa trưởng bối và cháu chắt. Những cái thứ như tình cảm hay yêu thầm gì đó đứng trước luân lý cũng chẳng khác gì con thiêu thân phi vào đống lửa, tan thành tro bụi trong chớp mắt.
Nghĩ tới đây rồi lại nhìn thấy bộ dạng như hoa lê dưới mưa của Lý Hương Quân lúc này, trong lòng Tống Triều Dương bỗng nảy sinh tình cảm dịu dàng, cậu vô thức đưa tay ra, định ôm Lý Hương Quân vào lòng nhưng khi cậu vừa đưa tay lên khẽ chạm vào mái tóc của Lý Hương Quân thì khuôn mặt của ông nội tựa như một luồng điện loé lên trong đầu cậu. Toàn thân cậu giống như bị đóng băng vậy, cậu đứng im tại chỗ như một bức tượng.
Tống Triều Dương không biết vì sao vào thời khắc tình cảm ngọt ngào như thế này mà cái đầu tiên hiện lên trong đầu cậu không phải là khuôn mặt của Lý Tương Tư hay thậm chí là Phương Minh Châu mà lại là dung nhan già nua của ông nội.
Có lẽ tận sâu trong đáy lòng cậu, tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618079/quyen-1-chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.