Trong lá thư ông nội để lại cho mình, tuy có một vài câu chứa ẩn ý, nhưng Tống Triều Dương vẫn có chút nghi ngờ về thân phận của ông nội, thân phận của ông nội không đơn giản, và phe đối lập với ông nội, rất có thể là cơ quan quốc gia.
Tống Triều Dương hiểu rất rõ, mình muốn đạt mục đích tìm được ông nội tuyệt đối không dễ dàng, có thể sẽ trả giá rất nhiều. Rất có thể mất đi sự tự do, thậm chí có thể mất mạng. Vì thế Tống Triều Dương không muốn liên lụy bất kì ai, dù là Lý Hương Quân, hay Lý Tương Tư.
Nhưng Tống Triều Dương chẳng hề lo sợ, con người chỉ khi nào trải qua trắc trở mới trở nên trưởng thành. Tống Triều Dương đi theo ông nội từ nhỏ đến lớn, tuy không đến mức gặp nhiều tai nạn, nhưng tuyệt đối được xem như lang bạt kỳ hồ. Cộng thêm quá trình lánh nạn từ Nam Thành đến Kinh Thành, càng khiến lòng quyết tâm của Tống Triều Dương thêm kiên định: tìm được ông nội, hỏi rõ ràng, rốt cuộc ông nội mang thân phận gì, ba mẹ của mình rốt cuộc là ai? Đây là sự dò hỏi về lai lịch của bản thân, nhận được sự khẳng định và chắc chắn về xuất thân của mình, cho dù là Tôn Ngộ Không trời sinh đất dưỡng, chí ít cũng biết được mình nhảy ra từ tảng đá.
Từ nhỏ đến lớn chịu nhiều sự vất vả bôn ba, và đa phần thời gian tự mình bươn chải, trưởng thành, khiến Tống Triều Dương từ nhỏ đến lớn có khát vọng tột độ về tình thân, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618073/quyen-1-chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.