Chiếc xe lao vun vút như điện xẹt, cảnh sắc bên ngoài cửa sổ cứ trôi qua vù vù, Tống Triều Dương lập tức thắt dây an toàn, nắm lấy tay ghế.
“Chị lái chậm thôi, cẩn thận tai nạn đấy!” Tống Triều Dương nhìn Lý Hương Quân nói.
“Mới có hơn một trăm, cậu sợ gì chứ!” Nhìn Tống Triều Dương chau mày, Lý Hương Quân lập tức cảm thấy hứng thú, cô lại càng giẫm mạnh chân ga.
Cảm nhận được lực đẩy phía sau, nhìn sang kim tốc độ ở mặt táp lô đã lên tới hai trăm, Tống Triều Dương mếu máo không nói thêm gì nữa. Cậu biết mình càng biểu hiện căng thẳng sợ hãi thì Lý Hương Quân lại càng hưng phấn, tốc độ sẽ càng lúc càng nhanh.
Lý Hương Quân liếc trộm Tống Triều Dương một cái, khoé miệng càng lúc càng cong lên, cô tập trung quan sát để tránh một hai chiếc xe trên đường. Mãi cho tới khi vào khu trung tâm thành phố mới giảm dần tốc độ lại.
Đến khi Lý Hương Quân đỗ xe ở bãi đỗ xe bên đường thì Tống Triều Dương mới quay sang nhìn Lý Hương Quân nói: “Vui lắm sao?”
Nhìn biểu cảm bình tĩnh trên khuôn mặt Tống Triều Dương, Lý Hương Quân cởi dây an toàn trên người ra rồi lắc lắc đầu, nói với vẻ chán chường: “Chán chết!”
Đợi Tống triều Dương xuống xe, Lý Hương Quân khoá cửa xe lại rồi hứng thú nhìn Tống Triều Dương hỏi: “Tố chất tâm lý được đấy, có phải lúc trước cậu cũng chơi rồi không?”
“Chị nói đua xe à?” Tống Triều Dương chau mày nói: “Tôi thấy cái này chẳng có ý nghĩa gì cả, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618056/quyen-1-chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.