Khi Lý Hương Quân về tới tứ hợp viện, Lý Tứ Hải đang cầm một bình nước tưới hoa trong vườn. Nhìn thấy Lý Hương Quân, Lý Tứ Hải liền dừng việc trong tay lại, trừng mắt lườm Lý Hương Quân, bất mãn nói: “Không gọi điện cho con thì tháng này con cũng không định về gặp ba đúng không?”
“Đâu có chứ ba!” Lý Hương Quân tươi cười bước tới bên cạnh Lý Tứ Hải, cầm lấy bình nước trong tay ông, tưới cho hoa cỏ.
“Thời gian này còn bận việc vụ án, hơn nữa đang tới thời điểm quan trọng, một hai ngày này sẽ có kết quả. Sau khi hoàn tất con sẽ về!” Lý Hương Quân giải thích với ba mình.
“Làm như cả thế giới này chỉ có mình con là bận nhất vậy?” Lý Tứ Hải vẫn không hài lòng, vẫn rất nặng lời khi nói với Lý Hương Quân: “Nuôi con lớn tới từng này có tác dụng gì chứ? Chẳng phải vẫn chỉ có ba và dì con sống nương tựa vào nhau! Nuôi một con chó thỉnh thoảng nó còn biết chạy tới vẫy đuôi!”
Lý Hương Quân dở khóc dở cười: “Ba, ba đừng nói khó nghe như vậy có được không? Hơn nữa ba nói mình đáng thương quá rồi đấy!”
“Hừ!” Lý Tứ Hải lạnh lùng hừ một tiếng, chắp tay sau lưng đi vào nhà.
Lý Hương Quân lè lưỡi về phía bóng lưng Lý Tứ Hải, cất bước đi vào theo. Dì đang sắp dọn thức ăn lên bàn, Lý Hương Quân tươi cười hai tiếng, mau chóng bước tới ôm cánh tay dì, vui mừng kêu lên: “Canh cá quế! Dì là tốt nhất, biết con thích ăn món này!”
“Cẩn thận kẻo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618045/quyen-1-chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.