Lý Tứ Hải không chớp mắt, ông nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của người đàn ông mặc áo khoác tựa như muốn nhìn ra cái gì đó vậy. Tuy người đàn ông mặc áo khoác ấy kinh hãi tột độ nhưng biểu cảm trên khuôn mặt vẫn vô cùng lãnh đạm, tựa như cái tên mà anh ta nghe được chẳng chút gì liên quan tới mình. Đáng tiếc là khi anh ta bỗng nhiên nghe thấy ba chữ Lâm Ngữ Đường thì đồng tử đột nhiên co lại. Cái chi tiết nhỏ nhặt tưởng như không thể phát giác ra này vẫn không thể thoát khỏi con mắt sắc bén như chim ưng của Lý Tứ Hải.
“Lâm Ngữ Đường là ai?” Người đàn ông mặc áo khoác dường như vô thức hỏi lại. Bình thường nhìn vào thì thấy anh ta hỏi câu này chẳng có gì là lạ, đây là một phản ứng thông thường của một người bình thường.
“Cậu năm!” Lý Tứ Hải lại nói một câu nhẹ bẫng.
Trong lòng người đàn ông mặc áo khoác tựa như gặp phải ma vậy, vô số những suy nghĩ cuộn trào dâng lên trong đầu anh ta. Cái chính là thực sự anh ta không hiểu được tại sao Bộ trưởng Lý Tứ Hải ngồi ở trước mặt mình đây lại biết Lâm Ngữ Đường, và lại còn biết Lâm Ngữ Đường xếp hàng thứ năm? Người đàn ông mặc áo khoác nhìn Lý Tứ Hải, anh ta chớp chớp mắt, miệng há há ra như định nói gì đó nhưng chẳng thốt nên lời. Anh ta tựa như là muốn nói mà lại thôi, lại tựa như muốn hỏi nhưng lại không dám hỏi, biểu cảm của anh ta lúc này trông vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618034/quyen-1-chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.