Bên trong điện thoại không phát âm thanh, ông lão chìm vào sự trầm tư. Lúc trước ông ta đã có sự nghi ngờ với tin tình báo này, nhưng sau khi thông qua sự phân tích nghiêm ngặt của các tổ chức tình báo thuộc ban an ninh thì tất cả đều cho rằng mức độ tin cậy của tin tình báo là rất lớn. Nhưng Mèo Rừng vừa nói vậy thì niềm tin của ông lão lại có chút lung lay.
“Vậy cậu thấy sao?” Mãi một lúc lâu sau ông lão mới hỏi ngược lại.
“Hoặc là trong đó thật sự có tài liệu tình báo mà ông ấy cần, vậy thì coi như là các ông quá hên rồi đấy, nhưng tôi cảm thấy khả năng ấy không cao. Hoặc là nhiệm vụ lần này thực chất chỉ là một hòn đá thử vàng!” Mèo Rừng nói.
“Sao lại nói vậy?” Ông lão hỏi.
“Nếu giao dịch là tình báo thì tại sao lại để địa điểm ở Kinh Thành?” Mèo Rừng nói: “Nhưng hiện nay mạng lưới thông tin phát triển như vậy nên tôi thấy là khả năng này rất thấp?”
“Nhưng mức an toàn của mạng internet cũng là kém nhất!” Ông lão nhắc nhở.
Đó là bởi ông vẫn chưa tìm hiểu mức độ giảo hoạt của nó mà thôi! Mèo Rừng thầm cười khẩy.
“Còn một khả năng khác nữa, đó là ông ấy muốn thăm dò tôi! Mèo Rừng u ám nói: “Đúng! Chắc chắn là như vậy!” Mèo Rừng rất chắc chắn.
“Vậy cậu nghi ngờ tin tức mà chúng tôi có được là do Kim Bằng cố ý phát ra sao?” Ông lão nói: “Nếu như vậy thì giải thích thông suốt rồi, nhưng rốt cuộc là ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618012/quyen-1-chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.