Điều này không thể dùng hai chữ trùng hợp mà có thể giải thích rõ được, nó tựa như là có người cố ý sắp xếp, cố ý để Mèo Rừng và Tống Triều Dương đụng độ nhau vậy.
Mèo Rừng cố gắng kìm nén sự hưng phấn của mình lại, anh ta gắng hết sức có thể để tìm điểm nghi vấn trong đó. Đặc điểm ngành nghề của anh ta đã quyết định việc anh ta không tin vào bất cứ sự trùng hợp nào.
Thời gian gấp gáp, Mèo Rừng nhất thời không tìm ra được đầu mối gì, nhưng anh ta có thể khẳng định rằng cậu nhóc lúc này đang đeo còng tay ngồi trên xe cảnh sát có trên 90% khả năng là thằng năm.
Trong chốc lát, vô số những suy nghĩ trào lên trong đầu của Tống Triều Dương, trong lòng cậu có hàng vạn ý nghĩ không hiểu và không nói rõ ra được. Tất cả những sợ hãi và gian truân trong một tháng nay dường như đã theo gió bay đi mất, một luồng hạnh phúc đang toả ra trong tim cậu, những giọt nước mắt khẽ trào ra trong khoé mắt.
Trong lòng Tống Triều Dương lúc này có một sự kích động, cậu rất muốn mở cánh cửa xe cảnh sát này ra, chạy trốn cùng Mèo Rừng. Từ nay về sau, bất luận là chân trời góc bể, núi đao biển lửa, chỉ cần ở bên người thân thì cậu có chết cũng cam lòng.
Tiêu rồi! Nhìn dáng vẻ kích động của Tống Triều Dương, Mèo Rừng vội hốt hoảng. Nhìn bộ dạng của thằng năm e là sắp không kiềm chế nổi cảm xúc của bản thân nữa rồi.
Mèo Rừng lúc này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4618004/quyen-1-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.