Đội phó Triệu đưa mắt ra hiệu, Tiểu Vũ liền mở cửa sổ phòng giam, một luồng khí lạnh thổi vào.
Tiểu Vũ bê một chiếc quạt điện từ bên ngoài phòng giam vào đặt đối diện với Tống Triều Dương, bắt đầu mở số to nhất.
Tống Triều Dương liếc mắt nhìn Tiểu Vũ, ánh mắt mang theo nụ cười mỉa mai.
Tiểu Vũ có chút bực bội, nhưng vẫn kìm nén lại cơn giận nói: “Tiểu tử, bây giờ đừng ngông, đợi lát nữa sẽ phải khóc gọi cha gọi mẹ!”
Hai ngày trước vừa có tuyết, thời tiết hôm nay không đẹp cho lắm, nhiệt độ ngoài phòng rất thấp. Chỉ mới mấy phút đồng hồ, nhiệt độ trong phòng giam đã lạnh như hầm băng, tới đội phó Triệu và Tiểu Vũ đều cảm thấy lạnh không chịu nổi.
Tống Triều Dương thì vẫn thản nhiên như không, ngoài rùng mình lúc nãy ra thì không hề xuất hiện bất cứ biểu hiện không thích ứng nào khác.
Đối với Tống Triều Dương mà nói, chút lạnh này có là gì. Trước đây khi đi theo ông tới biên giới phía bắc, nhiệt độ giá rét thực sự, ông ép mình ngày ngày dùng nước tuyết tắm ngoài trời, khi đó nhiệt độ là âm hai mươi ba mươi độ. Bây giờ cảm giác duy nhất của Tống Triều Dương là quần áo ướt dính vào người rất khó chịu, cảm giác mệt mỏi gây ra do sử dụng ma túy cũng bị gió lạnh thổi bay đi mất. Tống Triều Dương cảm thấy tinh thần mình hiện giờ đã khá lên rất nhiều.
Đội phó Triệu và Tiểu Vũ đã chạy ra khỏi phòng giam từ lâu, chỉ còn lại một mình Tống Triều Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4617971/quyen-1-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.