"Cái gì!” Thấy tin nhắn được báo về điện thoại, tròng mắt của Chu Bằng Trình suýt rớt xuống bàn, kinh hoảng hét to một tiếng.
“Rầm!” Thầy giáo đập mạnh chiếc bút chiếu tia laser lên bàn giảng, chỉ Chu Bằng Trình và gọi: “Cậu đứng dậy cho tôi!”
Chu Bằng Trình lén lút cất điện thoại vào túi áo, đứng lên tỏ vẻ hờ hững.
“Lại là cậu?” Thầy giáo nâng kính lên nói. Chu Bằng Trình có thể được xem là học sinh cá biệt trong lớp, không chú tâm nghe giảng, còn làm ảnh hưởng đến những bạn học khác, hở tí giở trò nghịch ngợm trong giờ học.
“Cậu đi ra ngoài cho tôi!” Thầy giáo lớn tiếng bảo: “Không muốn nghe giảng, thì đừng làm ảnh hưởng đến những người khác!”
Chu Bằng Trình mừng thầm trong bụng, nhanh chân rời khỏi lớp học. Tin nhắn điện thoại không nói rõ ràng, cậu ta đang suy nghĩ tìm cách làm thế nào tìm được anh em Ngũ Phúc hỏi chuyện cho rõ.
Thật là quái dị, trông dáng vẻ Tống Triều Dương thanh tú thế kia, xinh đẹp tựa như đàn bà con gái, vốn tưởng rằng sẽ bị bọn Lưu Tự Phi đánh bầm mắt tím môi, kêu cha khóc mẹ, nhưng không ngờ năm người phe Lưu Tự Phi lại bị người ta đơn độc dạy dỗ một trận.
Khi đi ngang qua bục giảng, Chu Bằng Trình quay đầu nhìn lén Tống Triều Dương một phen, lúc chạm phải ánh mắt lạnh lùng bình tĩnh của Tống Triều Dương, Chu Bằng Trình né tránh theo phản xạ, chột dạ một hồi.
Sao có thể? Chu Bằng Trình rời khỏi lớp học rồi mà vẫn không tin nổi, đặt Tống Triều Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4617946/quyen-1-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.