Chạy rồi sao? Nhìn đường phố không một bóng người, tổ trưởng nghiến răng đấm một cái vào không khí.
“Rút!” Nhìn thấy mấy cấp dưới thảm hại, tổ trưởng cay cú nói.
Kítt… Xe vừa khởi động định chạy thì phương hướng lại bị chệch. Nhân viên ngoại cần ướt như chuột lột vội vã phanh xe. Người còn lại thò đầu ra ngoài nhìn, tức đến nỗi đấm thẳng lên nóc xe.
Tên nhãi con này phá xe rồi, lốp bên phải chẳng còn tí hơi nào cả.
Vẫn còn chuyện ác hơn, còn chưa kịp nghĩ xem nên đi thế nào thì vài chiếc xe cảnh sát đã hú còi bao vây hai chiếc xe như thể đối diện kẻ địch…
Xe còn chưa kịp đi đã bị 110 chặn lại rồi. Hiện nay ở Kinh Thành, để duy trì tình hình trị an ngày càng hỗn loạn, cảnh sát tuần tra làm nhiệm vụ lúc nào cũng súng đạn sẵn sàng. 110 quây kín, vài khẩu súng chĩa sau xe, cảnh tượng này còn khủng bố hơn cả bắt nghi phạm. Bất luận bốn người này có giải thích thế nào thì cũng vẫn bị còng lại.
Cái gì? Có người báo cảnh sát, nói là phát hiện ra có thành phần khủng bố mạo danh cảnh sát? Lại còn có súng? Ôi con mẹ nhà mày nữa chứ!
Tổ trưởng dùng tay bị còng tức tối vứt giấy tờ lên nắp capo xe của 110.
Cái gì? Các người bảo các người là cảnh sát thật sao?
Tầm này lừa gạt là họ hàng thân thích của lãnh đạo quốc gia còn có nữa là. Ai mà tin chứ? Chờ xác thực đi!
Súng, giấy tờ, đơn vị công tác, điều tra này nọ, lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4617915/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.