Đẩy gạch lộ ra núm vặn két sắt, Lâm Ngữ Đường ngậm đèn pin trong miệng, trong lòng nhẩm thầm con số, bắt đầu xoay núm vặn, dưới tầng hầm vọng ra tiếng lách cách rất rõ ràng.
Nhập xong số thứ mười bốn, két sắt vọng ra một tiếc cạch, lò xo lập tức đẩy chìa khóa cơ ra ngoài.
Chuyện gì thế này? Lâm Ngữ Đường hơi lúng túng. Bốn bảy hai tám? Đúng rồi mà. Môn toán của mình có kém thế nào đi nữa cũng không thể kém tới mức độ này được, lẽ nào mình chưa hiểu được ý của ông? Lâm Ngữ Đường trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm, mình phải tin tưởng ông, tin tưởng chính bản thân mình.
Lâm Ngữ Đường không tùy tiện mở cửa két sắt mà tiếp tục xoay núm vặn, xoay hết mười bốn con số, núm vặn kẹt luôn, không thể nhích thêm chút nào nữa. Sau đó “bịch” nhẹ một tiếng, cánh cửa két sắt bung thẳng ra.
Nhưng...
Nhưng trong két sắt phun ra một luồng khói, thoáng mùi cháy khét, Lâm Ngữ Đường trố mắt...
Lâm Ngữ Đường lấy tay kéo tay cầm két sắt, "xì" một tiếng động nhẹ, Lâm Ngữ Đường đau đớn nhảy lên. Xòe tay ra nhìn, toàn bộ đều là vết bỏng.
Nhìn những thay đổi trước mắt, Lâm Ngữ Đường kinh ngạc không nói lên lời. Két sắt làm bằng kim loại đang từ từ mềm nhũn với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, giống như được làm bằng sáp vậy.
Kìm nén cảm giác đau trên tay, Lâm Ngữ Đường nhanh tay tinh mắt giật đồ trong két sắt ra. Khoảnh khắc mở cửa két sắt, cậu nhìn thấy rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-vien-ky-quai/4617895/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.