Khi Giang Tương vừa nhìn thấy khuôn mặt Lục Diệp, liền nhanh chóng bước đến trước bàn làm việc của anh thẳng thắn nói: 
- Chúng ta kết hôn đi, ba mẹ tôi rất thích anh. 
- Vậy còn em, anh chỉ muốn biết em có thích anh không? 
- Tôi không biết, nhưng tôi có thể đưa ra điều kiện. 
- Em đến đây tìm tôi còn dám nói đưa ra điều kiện sao, được vậy em nói xem điều kiện của em là gì để tôi xem xét. 
 - Tôi muốn chúng ta kết hôn, lập tức kết hôn, sau đó lập tức sinh con. Sau khi ba.. à không sau này đi, sau này ly hôn, đứa bé thuộc về tôi, tôi sẽ chuyển nhượng cho anh mười năm phần trăm số cổ phần tôi đang có. 
- Giang Tương, em đang suy nghĩ cái gì vậy. Nếu như là người khác có được mười năm phàn trăm cổ phần đó, sau đó mua thêm, Giang Triều sẽ tuyệt đối không còn là của nhà họ Giang nữa. 
- Đúng vậy lên người tôi tìm đến là anh chứ không phải bất kì người nào khác. 
- Nói cho tôi biết có chuyện gì, em càn tiền sao. 
- Không cần tiền. Tôi không cần tiền. 
Từng lời nói của cô như ùa về cùng nỗi nức nở. Giang Tương cô từ năm mười năm tuổi đã được thừa kế khối gia sản khổng lồ, trong thẻ chưa bao giờ hết tiền nói đến giới hạn thẻ còn là không có. Hiện tại thứ cô cần đó chính là cái nguyện vọng ba cô đã từng nói, ông muốn cô lấy chồng sinh con. Ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-tuong/2978466/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.