Đến mấy hôm nay khi cô đủ bình tĩnh lại liền bước chân ra khỏi nhà. Vậy mà cô lại có thể nghe được những thông tin mới mẻ rất hữu ích cho chính bản thân mình. Theo như cô nghe ngóng được thì Giang Tương và Lục Diệp ở chung nhưng thường không đi làm chung với nhau. Buổi sáng hai người sẽ tự đi hai ngả sau đó buổi tối lại trở về cùng căn nhà, không hề mặn mà ôm ấp nhau thể hiện tình cảm. Huống hồ cô ta còn không biết nghe được từ đâu chuyện Giang Tương khóc lóc đến cầu xin Lục Diệp cưới mình, vậy nên đám cưới đó mới có thể diễn ra. Nếu đã là người phụ nữ kia vất vả đến cầu xin vậy há chẳng phải cô cũng có thể hiểu đó đều là không phải tình nguyện từ hai phía hay sao.
Nhưng tâm trạng cô hiện tại khi nhìn thấy loại chuyện này lại không hề vui vẻ như khi ban đầu bước chân vào cửa nữa.
Lữ Mạnh Tưởng cũng nhìn thấy được ánh mắt của Mộc Châu Anh, anh nhẹ nhàng nhìn hai người kia sau đó lên tiếng:
- Diệp, cậu định phát cẩu lương cho chúng tôi sao. Tôi có người trong lòng không nói làm gì, nhưng cậu nhìn Châu Anh xem, em ấy thương yêu cậu nhiều năm mà cậu để em ý nhìn thấy vậy sao?
- Không phải, là do tôi say rồi, ôm vợ thôi cũng thấy bị quyến rũ mất rồi.
- Cậu đang đuổi khéo chúng tôi sao?
- Nếu cậu về sớm, tôi liền có thể vợ tôi sớm thêm một chút.
Lục Diệp buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-tuong/2978457/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.