Kể từ khi Diệp Trình chuyển đến sống ở lầu hai tiệm sửa giày, nó không còn dính lấy bác Tiền như trước nữa. Phần cũng vì Diệp Trình đã dần quen thuộc hơn với thành phố này, nên bác Tiền không còn sáng sáng đưa nó đi, tối tối dẫn nó về nữa, chỉ có buổi trưa mỗi ngày là vẫn duy trì đều đặn mang cơm qua cho nó thôi.
Vì thế, Diệp Trình liền cùng Lục Minh Viễn ngồi xe, sáng cùng nhau rời nhà, tối cùng nhau trở về, buổi trưa cơm nước xong, hai đứa lại dạo khắp chung quanh xin ăn, dần dà cũng đi được gần hết thành C.
Nghe nói gia đình Trần Văn Miểu lại ra thành phố, nhưng lần này Trần Mĩ Mĩ không đi theo, cô nhóc ở nhà học tiểu học. Mấy hôm trước Trần Văn Miểu còn qua nhà Tiền Hưng Lương làm khách. Hai người lâu ngày mới gặp nên đặc biệt cao hứng, túm lại nói chuyện chỗ hàng lấy hồi cuối năm kiếm được bao nhiêu tiền, còn nói về sau nếu lại gặp được chuyện tốt như vậy, hai người nhất định phải rủ nhau làm.
Trần Văn Miểu còn dẫn theo một người trẻ tuổi, vẻ ngoài thanh nhã lịch thiệp, nghe nói là một sinh viên, học cái gì mà quản lý xã hội học. Người nọ cầm theo một cái máy ảnh, giúp mấy người Tiền Hưng Lương chụp mỗi người một tấm, nói là bao giờ rửa xong sẽ mang qua cho các bác.
Diệp Trình với Lục Minh Viễn cũng chụp chung một tấm. Hai đứa nhỏ đứng ở cửa, đám người lớn bên cạnh thi nhau hô hào kêu chúng cười lên, Diệp Trình nghe được hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-trinh/865864/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.