Lời của Diệp Thanh Dương lập tức trở thành cơ hội để Thẩm Vân Hải thổi gió châm lửa.
"Chắc các vị đã nghe rõ rồi, người của tập đoàn Lâm thị kiêu ngạo như thế đấy, trước mặt truyền thông mà còn dám ăn nói như vậy, họ có coi pháp luật ra gì nữa không?"
"Đừng có mà lôi cờ che hổ, công lý nằm ở lòng người!" Diệp Thanh Dương đắc ý nói: "Người này đáng bị đánh, tôi đánh người, tôi tự hào!"
Đám đông: "..."
Chàng trai này không chỉ giỏi đánh nhau mà còn mang cả khẩu hiệu, đúng là văn võ song toàn, bái phục, bái phục.
Thẩm Vân Hải bị mỉa mai, sắc mặt càng khó coi, lại tiếp tục thêm dầu vào lửa: "Hắn quá ngang ngược, không chỉ vậy, hắn còn muốn cho các phóng viên xem video đánh người của mình nữa! Cái hành động này...đúng là coi trời bằng vung!"
Các phóng viên nghe vậy đều bật cười.
"Ngài Thẩm, đừng đùa nữa!"
"Hắn đâu có ngốc! Làm gì có chuyện tự mình giao nộp bằng chứng phạm tội chứ?"
Nhưng ngay sau đó, Diệp Thanh Dương rút ra một chiếc điện thoại "cục gạch" cũ kỹ và nói: "Cảm ơn ngài Thẩm đã nhắc nhé, tôi thực sự muốn cho mọi người xem video tôi đánh người đây!"
Các phóng viên: "..."
"Anh bạn, có phải đầu óc cậu hơi có vấn đề không?
"Cậu sợ tội mình không được khẳng định chắc?"
"Nhìn bộ dạng này, chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-thanh-duong-va-lam-quan-dao/3735964/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.