Đi một vòng quanh các con phố, Diệp Cẩm cũng mua được rất nhiều đồ, toàn là những thứ đồ linh tinh, thích gì thì mua đó, dù gì cũng có ngân phiếu di động là nhị tỷ bên cạnh mà.
Lúc đi ngang qua một cửa hàng bán đồ trang sức, Diệp Cẩm nheo nheo mắt nhìn, phát hiện trong cửa hàng có một người trông rất quen mắt.
"Hy nhi, muội nhìn xem kia có phải là Triệu Tuyên không."
Diệp Hy cũng đưa mắt nhìn thử, phát hiện đúng là Triệu Tuyên, hơn nữa bên cạnh còn có Triệu Dư Oanh.
"Vào đó xem thử."
Dứt lời, Diệp Hy từ trên xe ngựa nhảy xuống, một đường tiến vào trong tiệm trang sức. Những người còn lại cũng nhanh chóng đi theo phía sau, cũng muốn biết tại sao người nhà Triệu gia lại ở tiệm trang sức.
Lúc này Triệu Dư Oanh đang kì kèo giá cả một chiếc trâm vàng với chủ tiệm: "Ta nói lão bản ngươi bán mắc quá rồi, cái này một lạng bạc là quá cao."
"Cô nương ngươi có biết xem hàng không vậy? Đây chính là hàng La Mã đó, thứ sáng chói trên chiếc trâm này chính là hồng ngọc bảo đó, vậy mà ngươi lại trả có một lạng bạc?!"
Triệu Tuyên nhìn qua cũng biết thứ này trên dưới mười lạng vàng, vậy mà Triệu Dư Oanh cứ gân cổ lên trả giá với lão bản, chọc lão gia tử giận đến ria mép giật ngược lên.
"Dư Oanh đừng nói nữa, đây là hàng cao cấp, ngươi không mua nổi đâu."
"Bản tiểu thư có gì mà không mua nổi chứ!!" Triệu Dư Oanh quát lên với lão bản: "Giá cuối, hai lạng bạc, gói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-tan-da-tam-nguyet/1096583/chuong-36.html