Cánh cửa đóng kín lại bị một lực bên ngoài bật tung ra, tiếng bước chân dồn dập truyền vào phòng thu hút sự chú ý của Diệp Tú Anh. Qua gương đồng nhận ra là ai đang đến, Diệp Tú Anh vội buông lược trên tay xuống, hào hứng chạy ra đón tiếp.
"Ly Quân ngài về rồi?"
Lăng Ly Quân đón lấy cái ôm của Diệp Tú Anh, dịu dàng nói: "Ta về rồi, cực khổ cho nàng."
"Không có, ta không có cực khổ." Diệp Tú Anh nghiêng đầu mỉm cười, nâng tay vuốt ve gương mặt của đối phương: "Gia về rồi, ta ngày đêm tưởng niệm ngài, cuối cùng cũng có thể chạm vào ngài."
"Trong phủ có chuyện gì đặc biệt không?"
"Không có, chỉ là..." Diệp Tú Anh siết chặt khăn the trong tay, ánh mắt ngập tràn tia lo sợ: "Gia, ta sợ Thập nhất sẽ không dễ đối phó như chúng ta nghĩ, đến tận hôm nay ngay cả hoàng thượng cũng không tìm ra được một chút sơ sót nào của nàng ta."
"Chuyện này ta đã biết rồi." Lăng Ly Quân nâng tay dìu ái phi ngồi xuống ghế bành đặt trong phòng, dịu dàng mà nói: "Ta về rồi sẽ giúp nàng, đừng lo nghĩ gì hết, chuyện của Lăng Tam Nguyệt cứ để đó cho ta giải quyết."
"Vâng."
...
"Hoàng thượng, ngài hôm nay có chuyện phiền lòng sao?"
Lăng đế nâng mắt nhìn Ý phi, trong lòng không khỏi chấn động, cảm giác được nữ nhân trước mặt đã không còn là người mà hắn biết đến nữa. Hiện tại đã hiểu rõ hơn về suy nghĩ của hắn, còn bắt đầu thăm dò tâm ý, xem ra chẳng ai còn giữ nổi sự thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-tan-da-tam-nguyet/1096575/chuong-28.html