Năm đó, chính Lý Dược Giám là người kiểm tra ra địa cốt bì do nhà họ Diệp cung ứng bị trộn lẫn lượng lớn hương gia bì.
Trong hai người, ta nghi ngờ Tôn thái y nhiều hơn.
Kiếp trước, sau khi ta chết, Trịnh Hi Lâm định hôn với tiểu Quận chúa Vĩnh Gia – người được Hoàng thượng sủng ái, sau đó Hầu phủ vô cùng vẻ vang.
Ta nhớ rõ, người phụ trách chẩn bệnh cho Hầu phủ chính là Tôn thái y, khi đó đã được thăng chức thành Viện sử Thái Y viện.
Hiện nay, hắn vẫn còn là một vị ngự y bình thường, chẳng chút danh tiếng.
Nếu không có quyền quý âm thầm chống lưng, thì với năng lực của Tôn thái y, thật khó mà trong vài năm ngắn ngủi có thể leo lên đến chức Viện sử.
"Diệp thị.”
Ta còn đang suy nghĩ về Tôn thái y thì chính hắn lên tiếng gọi, "theo ta đến phủ Tướng quân một chuyến."
Kể từ khi ta đến Thái Y viện, người vui mừng nhất có lẽ là những ngự y chuyên phụ trách bệnh của nữ nhân.
Ngự y khám cho phụ nhân, vì sự khác biệt nam nữ, thường chỉ chẩn đoán qua loa, không tường tận.
Dù ngoài bộ châm pháp đó, ta không tinh thông y thuật, nhưng nhờ xuất thân từ gia tộc làm thuốc, ta cũng nắm được đôi chút dược lý cơ bản. Có ta hỗ trợ bên cạnh, việc chẩn trị trở nên thuận lợi hơn rất nhiều.
Ta vốn đang muốn tìm cơ hội tiếp cận Tôn thái y, nên chẳng hỏi han gì thêm, chỉ mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-quan-nuong/3741675/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.