Nam Cung Nhã một chút đã nghe ra là Lưu Trưng ở ngoài cửa gọi nàng. Nhưng nàng lúc này chính là đang xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, thế nhưng che mặt không thể nói ra lời. Công Nghi Ngưng nói ra những lời như vậy, khiến cho nàng nhớ tới chuyện làm cho nàng nan kham đến mức không muốn nhớ lại.
Đúng...
Chuyện mà ngay cả Công Nghi Ngưng, người cùng nhau lơn lên thân như tỷ muội cũng không nói nên lời.
Khi đó nàng cùng Lưu Trưng ở bên trong Vân Cẩm thành. Lưu Trưng bỏ lại nàng không biết đi nơi nào, mà nàng lại ngốc nghếch chạy ra ngoài đi dạo một vòng, lúc sau bắt đầu đi tắm rửa. Ai ngờ sau lại liền...
Nam Cung Nhã nhắm mắt lại, liều mạng muốn đuổi đi trí nhớ ở trong đầu.
“Nam Cung Nhã.”
Lưu Trưng ở ngoài cửa lại gọi một tiếng.
Các nàng đã nhiều ngày không thấy, Nam Cung Nhã thật sự muốn lập tức mở cửa, lao ra, nhào vào trong ngực cảu Lưu Trưng để giải nỗi buồn xa cách, nỗi khổ tương tư, nhưng...
Cố tình hiện tại, nàng thế nào cũng... không làm được.
Nam Cung Nhã cắn môi nín thở tập trung, không có lên tiếng.
Chắc là bởi vì nha hoàn, hạ nhân cũng không có, toàn bộ viện đều vô cùng im lặng, tuy cách một lớp cửa, nhưng kỳ dị chính là, Nam Cung Nhã có thể nghe thấy tiếng Lưu Trưng thở dài.
Lúc sau, Lưu Trưng lại đợi trong chốc lát, rốt cuộc xoay người bước đi.
Nam Cung Nhã nghe thấy tiếng bước chân ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-quai-dong-nam-chi/2004180/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.