“Đang suy nghĩ gì?”
Lưu Trưng chà lau một hồi, thấy Nam Cung Nhã vẫn đưa lung về phía nàng không nhúc nhích, đứng ngẩn người liền hỏi một câu.
Nam Cung Nhã lúc này mới lấy lại tinh thần, xoay người lại.
Nhưng nàng quay người lại, liền ngây ngẩn cả người.
Vừa rồi để tiện làm việc, bọn nha hoàn thắp vài chiếc đèn lớn. Trong phòng lúc này sáng trưng, giống như ban ngày vậy. Cứ việc vì bày một bồn tắm lớn trong phòng mà hơi nước tràn ngập, nhưng không gây trở ngại cho người nhìn toàn bộ phòng một cách rõ ràng.
Da thịt trắng mịn, nước trong suốt chảy, mái tóc đen tuyền buông xuống...
Hoàn hảo, xuống chút nữa là gợn nước, chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy ngọc tuyết, còn lại cái gì cũng không nhìn rõ.
Nam Cung Nhã có chút xấu hổ thu hồi ánh mắt, nhìn nhìn thần sắc của Lưu Trưng.
Trên mặt của Lưu Trưng không có bất kỳ dao động nào, chính là mặc có vẻ mệt mỏi. Nàng có vẻ tái nhợt, bất quá ngắn ngủn mấy ngày không thấy, giống như lại gầy nhiều. Cái căm nguyên bản đầy giờ lại nhọn hơn, hơn nữa nàng lúc này không có xiêm y, tóc dãi buông thả, thiếu vài phần đạm mạc cùng lãnh tình. Thật ra hiện lộ vẻ nhi nhược của nữ tử, thật là chọc người thương tiếc.
Nam Cung Nhã nhìn xem tâm thần nhộn nhạo, sắc mặt ửng đỏ.
Lưu Trưng tự nhiên chú ý tới bộ dáng thẹn thùng động tình của Nam Cung Nhã, cảm thấy vừa thương vừa yêu, liền hô một tiếng: “Lại đây.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-quai-dong-nam-chi/2004175/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.