Sáng hôm sau, Thẩm Lệ Quyên như thường lệ đưa con gái đến trường. Nào ngờ vừa ra khỏi nhà đã thấy một chiếc xe đậu ngay trước nhà, mở cửa xe bước xuống chính là Tiết Khải. Cô không ngờ người đàn ông này lại nhất quyết không buông tha cô như vậy. Tiết Khải tiến lại gần hai mẹ con, tươi cười nói chuyện:
-“ Anh ở đây đợi mọi người cũng lâu rồi, ở đây rất khó đón taxi. Để hôm nay anh hộ tống hai mẹ con có được không?”
-“ Không cần làm phiền anh, mẹ con tôi có thể tự đi được.” cô từ chối ngay.
Bên này Điệp Tích im lặng nhìn người đàn ông trước mặt, khuôn mặt mà suốt đời cô cũng chẳng bao giờ quên được. Người trước mặt đời trước chính là cha dượng của cô, người ngoài mặt luôn đối xử tốt với cô nhưng thâm tâm lại ghét cay ghét đắng sự tồn tại của cô trong cuộc đời ông ta. Chính ông ta là người đã gây ra sự bất hòa giữa hai mẹ con cô.
Cô còn nhớ rất rõ cái ngày mà cô cầm kết quả Tốt nghiệp trên tay, vội vàng chạy về nhà báo cho mẹ cô biết tạo cho bà một bất ngờ. Nhưng khi về đến nhà, cô phát hiện cửa nhà không khóa. Kỳ lạ không phải giờ này cả mẹ và dượng đều đến công ty sao, chẳng lẽ là trộm. Cô vội đi vào nhà, tiện tay cầm cái bình hoa trên bàn để phòng thủ. Khi bước nhẹ vào phòng khách, cô thấy quần áo nam nữ vứt lộn xộn trên sàn. Thật kỳ lạ, đây là quần áo của cha dượng cô, nhưng mà đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-luyen-van-phi/56001/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.